Quote:
|
Quote:
|
Quote:
|
Mùa mưa ẩm thấp nhìu muỗi chích
Sung sướng gì đâu mà ghé thăm =)) Bèo cứ théc méc cí chổ nì nè:bemused::bemused::bemused::bemused: |
Quote:
"Sống ở Sài Gòn bấy nhiêu năm Vẫn dường như thể khách qua thăm" Chắc là nói người xưa có sung sướng gì đâu mà ghé thăm, muỗi chích loạng quạng bị sốt xuất huyết... he he... người xưa không thăm thì người nay thăm vậy... |
Nghe đồn người có duyên thêm?
Chẳng hay hư thực nếm niêm thế nào? Vóc kia nay mấy hư hao? Ngõ hồng giờ đã chênh chao mấy phần? Hồn thơ duyên dáng mấy phân? Dáng xưa thêm mặn? sức gân có còn? Gối tay còn đó hay mòn? Môi đào má thắm? eo thon hay phì? :grimace: |
Quote:
|
Quote:
Người nơi cùng cốc cũng lần sao anh Em giờ tóc đã phai xanh Dáng phì, eo bự sắp thành thùng phuy Này anh hỏi để làm chi...? |
Quote:
|
Quote:
Quote:
|
Quote:
Quote:
|
Quote:
|
Quote:
Vậy là nhà thơ chỉ yêu trong mơ thôi sao? và trong thơ đã nói lên điều đó... thật may mắn mình không phải là nhà thơ, chỉ thích yêu thực thôi chứ không yêu mơ như trong thơ. |
Quote:
“Ðây mùa thu tới” Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng Đây mùa thu tới – mùa thu tới Với áo mơ phai dệt lá vàng. Hơn một loài hoa đã rụng cành Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh Những luồng run rẩy rung rinh lá… Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh. Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ… Non xa khởi sự nhạt sương mờ… Đã nghe rét mướt luồn trong gió… Đã vắng người sang những chuyến đò… Mây vẩn tầng không chim bay đi Khí trờ u uất hận chia ly. Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói Tựa cửa nhìn xa nghĩ ngợi gì. Xuân Diệu Quote:
|
Quote:
Nói vậy thì chắc hình bóng xưa vẫn còn đâu đó rồi: "Tựa cửa nhìn xa nghĩ đến chàng" Một hình ảnh vĩnh cửu, hèn chi có người ban ngày mà vẫn cứ mơ... |
Quote:
Nếu mà nhớ hình bóng xưa thì phải "Ngoái lại sau lưng nghĩ đến chàng" chứ nhỉ? |
Quote:
|
Quote:
|
Quote:
|
Quote:
|
Quote:
Quote:
|
Sài Gòn thôi ướt át
Nắng thẽ thọt vàng rây Buổi chiều thôi cúi khóc Cỏ níu xanh chân ngày |
Gởi nhớ cho ai Gởi nhớ cho ai, ai biết không? Gói vào thơ ấy đã muôn dòng… Ngôn từ như thể không vừa nữa Mới hiểu chân tình không dễ đong… PL 11.10.2012 |
Quote:
|
Quote:
|
Quote:
Thu chiều trời đẹp, nắng rất thanh Đôi chim vui hót, nhảy trên cành Mình em ngơ ngác ngồi bên sách Dệt hồn trinh bạch những ngày xanh... Cho đủ thất ngôn bát cú ^^ |
Quote:
Mai này tóc trắng lại về vui Ơi Huế, đã nghìn trăm nỗi nhớ Trên ngón tay đan lại mọc chồi |
Quote:
|
Quote:
|
Quote:
|
Quote:
|
Quote:
|
Giấc mơ không lời Bỗng dưng ngôn từ thiếu Nói làm sao bây giờ Nhìn nhau thôi… không đủ Em dẫn mình vào mơ… Một ngày hai bốn tiếng Ngắn hơn là em mong Đời ơi trôi khẽ nhé Cho đôi mình thong dong.. Bờ vai anh là gối Vòng tay anh là chăn Nụ hôn là lửa ấm Sưởi lòng nhau ân cần …. Giấc mơ như cổ tích Chạm vào sợ tan ra Ôi nợ duyên tiềm thức Đến đừng đi vội và… PL 11.10.2012 |
Đọc cô thấy mình có thêm nhiều cảm xúc..
|
Quote:
|
Quote:
Bờ vai anh là gối Vòng tay anh là chăn Nụ hôn là lửa ấm Sưởi lòng nhau ân cần Toàn nụ hôn, gối, chăn, bờ vai, vòng tay..........hix Cô giáo rất giỏi truyền cảm xúc mình đang có cho người đọc. |
Về quê Mưa nắng đan nhau bối rối chiều Con về gót lặng trước thềm xiêu Nhà xưa cổng cũ màu rêu thẫm Gác lạnh hương phai quạnh quẽ nhiều Ai ruổi thời gian đi vội thế Tần ngần xòe ngón đã bao thu Mẹ nằm gối cỏ gò dương ấy Nỗi nhớ từ khi sánh mịt mù Thương gì chị khóc, em quanh quẩn Anh cầm tẩn mẩn bức hình quen Mẹ cười như thể còn đâu đó Vệt khói lênh loang ký ức lèn Muốn lục thời gian tìm kỷ niệm Lục từng ngọn cỏ vạt dương xanh Bờ tre, giếng nước lùm hoa dại Chỉ thấy riêng con nón lặng vành… PL 12.10.2012 |
Quote:
Quote:
Còn 1100i thì rất giỏi hiểu người khác qua thơ... |
Quote:
|
Quote:
|
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 11:31 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.