764. SÔNG QUÊ Mảnh mai xen giữa một dòng sông Bao lớp phù sa phủ cánh đồng Ráng vắt cho đời khi cuối hạ Ươm đầy mạch nước buổi tàn đông Rửa trôi thương cảm nhiều cay đắng Giấu kín sầu tư lắm mũi lòng Đã mấy thu rồi chưa trở lại Biết bờ giang cũ có ai mong HANSY NGUỒN SỐNG Một mảnh thuyền nan chống giữa sông Sương rơi lạnh lẽo phủ lên đồng Tranh đời hửng sáng bên khung cửa Ác mộng vùi sâu giấc ngủ đông Nắng hạ vàng hoe tràn nẻo ý Sắc thu xanh mướt đắm men lòng Mùa xuân phơi phới trao nguồn sống Thức dậy hồn ai nỗi nhớ mong. LÊ VI TÌNH QUÊ Quê tôi uốn lượn chạy ven sông Gió mát trời xanh lúa mượt đồng Thôn xóm xinh tươi liền nội ngoại Bà con nhân hậu nối tây đông Mùa vui hội lễ vang khắp lối Ngày rạng tết tư ấm mọi lòng Lâu lắm chưa về thăm đất mẹ Nhớ nhiều gởi chút dạ trông mong HANSY |
765. LỮ KHÁCH Chơ vơ chiều vắng chạnh lòng ai Gió bụi ngàn phương lem lấm hài Đất khách vọng tìm hương mùa cũ Chốn xưa hoài ngóng nét tình phai Màu trăng nhàu úa ngàn cơn mộng Cổ kính mờ hoen một dáng cài Tửu điếm bên đời ta rót cạn Gió lòng hun hút xát mòn vai HANSY ẢO ẢNH Thấp thoáng chân mây bóng dáng ai Hồn hoang xao xuyến rước hình hài Cắt rời ảo ảnh hờ trong mộng Chắp nối duyên tình đã nhạt phai Như thể bào mòn lần lỡ hẹn Nên chi khoảng trống chốt then cài Dâng ngang ngập lối ngàn thương nhớ Gồng gánh bao nhiêu mới trĩu vai? LÊ VI TÌNH PHAI Tình xa sao vẫn nhớ về ai Thi thoảng hình như có bước hài Trăng cũ úa tàn trong kiếp bạc Sao xưa mờ mịt giữa lòng phai Nguyện thề sao nỡ quăng xa dạ Ước hẹn đoạn đành trút khỏi vai Thao thức mãi hoài trong thẳm vắng Người ơi chi vội kín then cài HANSY |
766. TỐ NỮ TẮM TRĂNG Thềm trăng lộng gió ngát hương bay Róc rách suối khe lấp lánh đầy Thơm lựng trinh nguyên gò lục đảo Nồng nàn hương lửa ánh hoàng mây Then cài lạch động còn bao thuở Cửa đóng tình xuân biết mấy ngày Dạ khúc Nghê thường lòng luyến láy Thềm trăng lộng gió ngát hương bay HANSY HỒN TIÊN Mát mái hồn tiên xõa tóc bay Triều hoang thấp thoáng ánh trăng đầy Mênh mông đỉnh núi phô viền ngọc Lún phún đầu khe hắt bóng mây Nước chảy râm ran vùng cấm địa Chim bay về tổ khép cung ngày Trăm năm chỉ một lần là nhớ Mơ gặp hồn tiên chắp cánh bay. LÊ VI TIÊN CẢNH Nắng vàng lướt thướt nhẹ tơ bay Rộng mở tầng không gió ngát đầy Hoa lá ươm mơ tìm duyên thắm Nước trời hợp mộng gọi tình mây Thi nhân ngần ngại trong Lữ khách lơ nguơ giữa ban ngày Tiên cảnh ảo mờ mê hồn đắm Nắng vàng lướt thướt nhẹ tơ bay HANSY |
767. SẮC TÍM HOÀNG HÔN Cánh chim lạc mẹ chịu đau nhiều Thấu hiểu, cảm thông đã hợp yêu Son sắt một lòng chung sắc tím Thuỷ chung tấc dạ giữ hương điều Gừng cay, muối mặn vui bao nỗi Xanh quế, tươi hoè phúc bấy nhiêu Đầu bạc răng long tình vẫn thắm Hoàng hôn săc tím sáng mây chiều. BuiXuanPhuong NGHĨA TÀO KHANG Trời dựng cho nên nhớ thật nhiều Sắt cầm hòa hợp trọn lòng yêu Thuở xưa niềm ái xây mơ tím Ngày đó lương duyên kết mộng điều Bão táp không rời nhau nửa bước Gió giông nào cản được bao nhiêu Nghĩa tình đầy vẹn theo năm tháng Hạnh phúc bên nhau tuổi xế chiều HANSY |
768. TÀN KHƠI Rồi cũng đến giờ phận kiếp vơi Mùa nao nồng mặn đã xa vời Lửng lơ mây nước hoài không lặng Xao xác tim lòng mãi chẳng ngơi Gió thoảng lời xưa thơ tím rịm Hương len khúc cũ phím xao bời Vì sao cô độc dâng niềm tủi Lao lớt tình đời buốt lắm ơi HANSY XIN ĐỪNG Lối đường xa thẳm mộng mơ vơi Ai thấu cho chăng lắm khổ vời Chối bỏ bóng hình vì muốn xóa Chẳng tìm nhân dáng bởi mong ngơi Giữ làm gì nữa cho thêm rối Níu có ích chi chỉ khiến bời Tâm tịnh giấu mình vui gió núi Trí đừng luẩn quẩn, đẩy sầu ơi tonnuthihanh MÙ KHƠI Tha thắt giữa lòng chút nghĩa vơi Niềm đau dai dẳng xót muôn vời Cũng ừ duyên bạc đành câm lặng Thôi nhận kiếp nàn cố liệu ngơi Ngoái lại chỉ hoài mơ ảo ảnh Tìm về thêm nặng mộng xa bời Làn hương ngày cũ sao quanh quẩn Khiến kẻ vong tình thảm thiết ơi HANSY |
769. THUYỀN TÌNH VIỄN DU Cánh nhạn bay rồi mới tiếc thu Sắc thu nhòe nhạt bóng thu sầu Vườn đời ấp ủ màu xanh ngọc Bến nước xôn xao sợi nắng đầu Hoa gấm chất đầy nơi vắng vẻ Mộng tình trôi nổi giữa nông sâu Đò đưa Phạm Lãi xuôi dòng chảy Bến cũ ngày xưa vẫn một màu Lương Tuyền TIẾNG THU Có thể bây chừ đã đến thu Trời râm buông rũ bóng mây sầu Hôn mê sắc nước thêm vàng vọt Ngập ngụa hương hoa mới bạc đầu Lồng lộng vương tơ lòng bối rối Hanh hao lá rụng chất chồng sâu Tiếng thu khắc khoải cùng năm tháng Theo gió xoay quanh vạn sắc màu. LÊ VI MÂY LÃNG DU Bềnh bồng sóng nước giữa trời thu Sương lạnh mờ mây ướp dạ sầu Lữ thứ chạnh lòng mơ cố quận Tha hương buồn dạ mộng ban đầu Chút tình tri ngộ còn mong đợi Góc nhớ tri âm mấy cạn sâu Mỏi cánh giang hồ không bến đậu Ngàn năm lơ lửng xót phai màu HANSY |
770. ẢO MỘNG Rồi cả mặn nồng cũng sẽ vơi Mùa trăng úa xám thuở duyên vời Chao nghiêng lối mộng không còn với Xiêu vẹo nẻo tình khó để ngơi Thăm thẳm đất trời thương dạ lỡ Mịt mù sương khói chạnh tim bời Tơ hồng quên lãng đời sương gió Chợt thấy giữa lòng tủi phận ơi HANSY BAO GIỜ Bao giờ mộng mị sẽ tìm vơi? Và đớn đau xưa chẳng đến vời Cho xóa bóng hình phai dạ nhớ Để tàn nhân dáng nhẹ hồn ngơi Suy từ cuộc sống, duyên còn rộn? Nghĩ ở nhân gian, nghĩa vẫn bời Chân bước trên đường xa dịu vợi ... Lại thầm vang vọng tiếng đời ơi... tonnuthihanh TÀN KHƠI Rồi cũng đến giờ phận kiếp vơi Mùa nao nồng mặn đã xa vời Lửng lơ mây nước hoài không lặng Xao xác tim lòng mãi chẳng ngơi Gió thoảng lời xưa thơ tím rịm Hương len khúc cũ phím xao bời Vì sao cô độc dâng niềm tủi Lao lớt tình đời buốt lắm ơi HANSY |
771. HỪNG ĐÔNG Từng giọt nắng mềm lơ lửng rơi Như ươm hạt sống tít chân trời Luống khoai vẫy lá khoe diêm dúa Đám bắp vươn cờ múa lả lơi Những tốp chim trời sà bãi vắng Từng đàn vịt nước lội ao khơi Chuồn chuồn trĩu cánh la đà lượn Thúc giục chim cu khúc gọi mời ! Huỳnh Đồng Tháp BÂNG KHUÂNG Tơ vàng uốn lượn trải rơi rơi Bảng lảng tầng không sắc thắm trời Mát dịu gió đưa vần hò lả Sẽ sàng nước chảy nhịp buông lơi Ngoài xa chim én chao hồn thẳm Bờ giậu hoa sương khép mộng khơi Lặng rót cho mình thêm cốc nữa Biết ai đồng điệu để ta mời HANSY |
772. THAO THỨC Đêm dài trốn ngủ mộng thân diều Bay thoát cảnh đời lắm dạ liêu Nhấp chén ba hồi đau thân mỏi Vẩy thơ từng đoạn rát lòng kêu Mùa trăng ngày cũ tàn hơi lạnh Khúc hát năm nao xuống giọng chiều Lẩn quẩn bên đời như chiếc bóng Ngoái về quá vãng dạ buồn hiu HANSY THIÊN THU KHÉP KÍN Ủ chín tình không tung cánh diều Bay về viễn xứ trốn cô liêu Thiên thu khép kín âm thầm lặng Hoàng hạc u sầu cất tiếng kêu Một thuở hợp hôn hồn hửng sáng Vơi hàng lệ ứa úa màu chiều Tìm đâu ra nữa ngày xưa đó? Chia bớt nỗi niềm trong hắt hiu. LÊ VI KIẾP THA PHƯƠNG Tha phương chìm nổi tựa lưng diều Xa xót hồn hoang buổi tịch liêu Xóm cũ có còn hò giã gạo Trường xưa chăng hỡi tiếng ve kêu Bến sông thuở ấy ngời dâng mắt Góc ruộng ngày nao rợp bóng chiều Thao thức mãi hoài tình đất mẹ Ngút ngàn niềm nhớ giữa đìu hiu HANSY |
773. THU CẢM Trời Thu lơ lửng tới nơi nào Để gió vờn mây khiến dạ nao Chấp chới cánh chuồn hồn xót dại Lung linh mặt nước sóng nghiêng chào Mùa sang bướm lượn như khi gởi Tiết đến hoa cười tựa thuở trao Xao xuyến ngoái về hương ngày cũ Tình ơi lá rụng động lòng ao HANSY DUYÊN THẮM TÌNH NỒNG Thu hỡi và em ở chốn nào? Chiều buông anh dạ cứ nôn nao Mây bay lả lướt như mời gọi Gió thoảng đong đưa tựa vẫn chào Tình thắm một thời ta đã giữ Duyên nồng vạn thuở có ai trao Bâng khuâng nỗi nhớ dài năm tháng Duyên thắm Tình nồng vẫn ước ao! Hồng Lĩnh NGÀN KHƠI Bóng chiều đã xuống tự khi nào Ta vẫn ngóng chờ đến bến nao Sông nước chập chùng hoa ngã ngớn Trời mây lơ lửng bướm nghiêng chào Tình ơi xám ngắt thời chia lối Nghĩa hỡi phai mòn thuở mới trao Tê lạnh tim lòng trong lẻ vắng Mù sương chuếnh choáng giữa hồ ao HANSY |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 06:04 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.