Nguyệt Viên

Nguyệt Viên (http://nguyetvien.net/index.php)
-   Tùy Bút (http://nguyetvien.net/forumdisplay.php?f=77)
-   -   Chuyện Đời Tôi (http://nguyetvien.net/showthread.php?t=1178)

lehong 11-06-10 03:10 AM

Chuyện Đời Tôi
 
http://i565.photobucket.com/albums/s...ture0015-1.jpg


Kỷ niệm thời niên thiếu

Tôi và Châu thương nhau cũng không phải là điều lạ, bởi thời ấu thơ hai gia đ́nh chúng tôi đă cùng sống chung nhau một phường, cùng uống chung nguồn nước ở con rạch cận nhà
Con rach tiếp nhận nguồn nước mát dịu của con sông Tiền giang mà lớp phù sa màu mở đă vun bồi cho vườn cây được sum sê, cây lành trái ngọt

Quê thật của nàng ở tân xă Vĩnh kim xa tít. Muốn đến thăm miền đất đó ta cần phải xuyên qua căn cứ Đồng tâm, nơi quân lực Hoa kỳ trú đóng để bảo vệ an ninh cho vùng thành phố
Thời kỳ ấy th́ đoạn đường nầy toàn là gai chông , ḿn bẫy, lựu đạn và các hầm hố được ngụy trang để làm chướng ngại vật ngăn trở bước hành quân của quân đội Việt nam Cộng ḥa.

Kim sơn, Vĩnh kim cũng là vùng căn cứ địa của Mặt trận giải phóng miền Nam
Do v́ là vùng "sôi đậu" nên thường xảy ra những trận giao tranh giữa hai lực lượng quân sự và do đó dân lành phải hứng chịu những lần pháo bay, đạn lạc ,đă gây biết bao đau thương tang tóc cho những gia đ́nh bất hạnh sống trong vùng đạn lửa nầy

Để tránh thảm họa v́ chiến tranh, Cha mẹ nàng buộc ḷng di tản về thành phố sinh sống yên ổn và cho con cái được tiếp tục học hành
Họ chịu chấp nhận thiệt tḥi, thương đau, rời xa nơi chôn nhau cắt rún, xa mái ấm gia đ́nh, xa mồ mả Ông bà, bao kỷ niện thân thương và mất đi nguồn tài nguyên nuôi sống gia đ́nh

Thuở cái tuổi mười một, mười hai, hai chúng tôi đă từng ḿnh trần tắm mưa mà chưa biết thẹn thùng. Chơi giỡn, đùa nghịch như thể anh em trong một gia đ́nh
Đời sống chúng tôi là một xả hội được thu hẹp trong tâm trí trẻ thơ : Mở ra lớp học mà tôi là thầy giáo, c̣n nàng và các bạn là những học sinh ngoan ngoản. Có nhiều lúc "học tṛ đặt ra câu hỏi mà "thầy giáo"ngơ ngẩn không biết trả lời đă khiến cả lớp học đồng cười ồ vui vẽ

Chúng tôi cũng bày việc mua bán với các loại bông hoa, cây trái có sẵn trong vườn mà khách hàng chỉ dùng tiền bằng lá mít là có thể mua được dễ dàng

Lấy mo cau làm xe kéo, Tôi làm phu xe kéo em đi khắp các ngỏ hẻm trong làng. Đôi lúc tàu mo bị ṃn khiến quần em cũng bị trầy, rách

Hai đứa t́m lá chuối, các cây vụn để dựng lên nhà cḥi. Lấy đất sét nặn thành ông ḷ
nồi, chén để nấu cơm ăn.
Thật đúng là căn nhà hạnh phúc của "cặp vợ chồng" con nít

Thời gian theo năm tháng dần trôi.....
Chúng tôi lớn dần với tuổi đời 16 và 18. Nàng kiêu hảnh với chiếc áo dài trắng và phù hiệu được đính lên ngực áo với tên trường : Lê ngọc Hân.

Thân h́nh nàng cũng biến đổi theo nét xuân th́ của người con gái : Khuôn mặt rạng rỡ tươi hồng với nụ cười duyên làm tê tái ḷng biết bao nhiêu chàng trai trẻ cùng lứa
Mái tóc buông dài phủ kín bờ vai thon nhỏ. Nàng xinh hơn khi đội chiếc nón lá màu tím hoa cà

Riêng tôi cũng tự hào v́ ḿnh là học sinh năm cuối của một trường công lập nỗi tiếng ở Mytho Trường đă từng đào tạo biết bao nhân tài phục vụ cho đất nước : trường trung học Nguyễn đ́nh Chiểu

Không gian mới đă chia cách chúng tôi. Mặc dầu hai trường ở gần nhau , nhưng v́ trường nữ đă cho xây thêm vách tường chung quanh trường để khi nữ sinh tập thể dục sẽ không bị bọn nam sinh chọc phá
Từ đó chúng tôi ít có dịp gặp mặt nhau v́ lúc rời trường về nhà th́ cả hai bận rộn việc học bài và phụ giúp cha mẹ

Thỉnh thỏang khi gặp nhau th́ nàng t́m cách lẫn tránh : Liếc nhanh rồi quay mặt đi nơi khác nhưng không che giấu được sự thẹn thuồng mà đôi má ửng hồng duyên dáng của người thiếu nữ tuổi bước vào yêu

Thường mỗi sáng Chúa nhật, chúng tôi có thói quen đem quần áo ra đầu cầu nhà ḿnh để giặt
Tôi bên nầy cầu, nàng bên kia rạch vẫn len lén liếc nh́n nhau. Đôi khi cả hai cùng bắt gặp đôi mắt đối phương nh́n ḿnh mà tim vội vă đập nhanh với bao bồi hồi, xao xuyến

Có lần tôi chợt nh́n thấy Nàng và một số bạn bè rủ nhau về quê để hưởng thú đồng quê và nhất là kiếm một số trái cây để đem vào lớp. Việc nầy cũng b́nh thường thôi, nhưng tôi cảm thấy đau ḷng v́ trong đó có một số con trai đi theo
Tôi nghi ngờ thắc mắc trong ḷng : Nàng có "Bồ" rồi chăng ? Những đứa con trai đó quan hệ thế nào với nàng ?
Bao nhiêu câu hỏi nghi ngờ bắt đầu len vào đầu tôi khiến tôi đau khổ !

Khi lúc trở về ngang qua nhà tôi, tôi thấy em cũng liếc mắt kiếm t́m nhưng không thấy v́ tôi đang ôn bài ở gần đó. Bất chợt nàng hỏi người em gái bà con đang ngồi bán trước cửa nhà tôi : "Ảnh có thấy tao hôn Liên?"
Người bạn gái về chung với nàng ṭ ṃ hỏi: "Anh nào vậy Liên?"
Cô em họ nàng tinh nghịch lớn tiếng trả lời : "Anh Tài chớ anh nào !"
Nàng cúi mặt đi nhanh c̣n buông tiếng trách em "Đồ con quỷ xứ"
Tôi cảm thấy khoan khoái trong ḷng vô kể và thầm nghĩ : Th́ ra em cũng đang để ư đến ḿnh,
và hành động đi cùng bạn trai là để chọc tức ḿnh mà thôi

Nhưng t́nh yêu tuổi học tṛ thường che lấp trong tim : Yêu người nhưng không dám thốt nên lời, ngại ngùng khi gặp mặt mà không nói nên câu
Chỉ đơn giản có ba chữ "Anh yêu em" thôi mà tự dưng ḿnh ngần ngại.
Trong mỗi lúc về đêm ḿnh thầm sắp xếp bao từ ngữ để thố lộ cùng nàng, nhưng lời yêu ngày nầy sang ngày kia vẫn c̣n che kín

Có hôm ḿnh dùng rượu để lấy can đảm viết thơ bày tỏ t́nh cảm của ḿnh với nàng, nhưng v́ lần đầu uống rượu nên ḿnh không thể uống được : Rượu cay nồng và khó uống làm sao !
Sau cùng ḿnh phải cho thêm đường vào rượu cho ngọt dễ uống
Rượu vào tâm hồn lâng lâng và ḿnh đă can đảm viết lá t́nh thư để trao đến tay nàng
Định sáng hôm sau gặp, trước mặt nàng ḿnh sẽ cạn tỏ nỗi ḷng cùng em. Nhưng sáng lại khi đă tỉnh rượu và b́nh tâm, th́ sự hăng hái tối hôm qua không c̣n nữa
T́nh ấy kéo dài ngày nầy qua tháng nọ, hai đứa vẫn chưa ai nói được lời nào.

Đột nhiên, một lần nữa cha nàng đă quyết định di chuyển về một chổ đất mới mua , v́ trước nay gia đ́nh nàng chỉ mướn đất mà thội

Thế rồi chúng tôi lại xa nhau, mà lời yêu chưa tỏ .
Thời gian, không gian đă làm chúng tôi ngăn cách và t́nh yêu buổi ban đầu cũng dần phai một cách lặng lẽ âm thầm

Người ta thường nói t́nh yêu đầu đời đẹp tựa một bài thơ nhưng khó mong thành tựu như lời của một thi nhân :


'T́nh chỉ đẹp khi c̣n dang dở
Đời mất vui khi đă vẹn câu thề"


Vĩnh biệt người t́nh thời niên thiếu, người đầu tiên đă làm tim tôi rung động với những ước mơ bay bổng và chắc rằng mối t́nh thời mộng mơ ấy sẽ không phai mờ trong tâm khảm đời tôi

........Lehong .........

lehong 14-08-10 09:12 PM

Chuyện Đời Tôi
 
http://i565.photobucket.com/albums/s...ture0015-1.jpg

CHUNG CÙNG HOÀN CẢNH

Tôi và anh quen nhau trong cùng hoàn cảnh là "Tù cải tạo" nơi Vườn Đào, cai lậy tỉnh Tiền giang

"Tù cải tạo" là danh từ dùng chung cho những "Ngụy quyền" do có "tội ác" với nhân dân trong thời gian phục vụ cho chế độ "Ngụy quyền Saigon", Đồng thời cũng là từ dành cho những Sĩ quan cấp bậc từ Thiếu uư trở lên của quân đội Việt Nam Cộng Ḥa đă bị ră hàng vào ngày 30 tháng 04 năm 1975

Tôi được các cán bộ "Quản giáo xếp chung vào danh sách đội 1, tổ 8. Từ cấp tổ được phân ra thành nhiều nhóm nhỏ mỗi toán 5 người, và như số trời an định tôi, anh được xếp vào một nhóm
Về tuổi tác anh hơn tôi 7 tuổi, trước anh là một Nghĩa quân được biên chế thành lính Địa phương quân , nhờ vào chiến công và thành tích, anh đă lần lượt được học các khóa Hạ sĩ quan rồi Sĩ quan, với cấp bậc cuối cùng là Thiếu uư, chức vụ Đại đội Trưởng

C̣n tôi là một sinh viên đang học Đại học th́ được gọi Tổng động viên v́ với cái Tết Mậu Thân, phía bên kia đă lợi dụng sự hưu chiến để tấn công toàn miền Nam nhưng đă bị thất bại. Thế là tôi tŕnh diện ở pḥng tuyển một nhập ngũ 3 Mytho, sau đó được đưa vào quân trường Quang Trung và chuyển sang trường Bộ binh Thủ đức. Đến ngày ră ngũ tôi là Trung uư với chức vụ Phân chi khi Trưởng

Trong hoàn cảnh tù tội tôi và anh sớm thân nhau do v́ t́nh đồng đội, đồng hương và có những ư thích, tư tưởng giống nhau : Anh rất khoái tập ca Vọng cổ và những bài bản ngắn, c̣n tôi th́ đang học đờn qua tay các bạn tù khác

Thế rồi một người thích ca, một kẻ tập đờn lại ḥa tâm hồn vào nhau qua điệu đàn, tiếng hát
Thực tế ngoài đời chúng tôi cũng có một vài sự giống nhau về t́nh cảm, nhưng chắc anh là người đau khổ hơn tôi nhiều. Anh kể tôi nghe câu chuyện gia đ́nh :

Khi anh vào tập trung được hơn một năm th́ bà vợ ở nhà đă đem ḷng thay đổi, bỏ rơi chồng trong cảnh lao tù để vui vầy hạnh phúc với gă nhân t́nh và đă có con. Nhân t́nh của vợ anh không ai xa lạ v́ người đó là anh rễ, chồng của người chị bạn D́

Riêng tôi cô vợ hứa hôn được dăm ngày th́ lâu đài t́nh ái đă hoàn toàn sụp đổ như số phần của Miền Nam vào ngày 30 tháng 4 năm 1975

Sau ngày nầy th́ em có đến thăm lại tôi và gia đ́nh ở Mytho. Trước hoàn cảnh nầy tôi đă thật ḷng bày tỏ những cảm nghĩ về tương lai đời ḿnh sau nầy, viễn cảnh chắc hẳn là những tháng năm tù tội và cuộc đời chẳng biết ra sao. Trước mặt một tương lai u ám. Tôi khuyên em hảy suy nghĩ kỷ càng và tự ḿnh quyết định, c̣n chuyện hứa hôn sẽ không có ǵ ràng buộc em

Ngày tôi tiển em về cũng chính là ngày giẫy tử cho một cuộc t́nh thời chinh chiến

Như vậy, so với anh tôi vẫn là người ít đau khổ dằn dặt hơn, v́ thời gian quen biết để đi đến hứa hôn nó cũng nhanh như ngày hứa hôn đến dang dở
C̣n anh ràng buộc bởi đă t́nh nghĩa vợ chồng hơn 15 năm và do bốn đứa con c̣n nhỏ dại. Nay lại sa vào cảnh t́nh nầy th́ c̣n ǵ buồn hơn !

Do đó anh có rất nhiều thiện cảm với tôi, thường giúp đở tôi về vật chất và động viên về t́nh cảm, v́ anh thường mỗi tháng đều được Mẹ đến thăm nuôi

.........lEHONG........

lehong 15-08-10 08:40 PM

http://i565.photobucket.com/albums/s...ture0015-1.jpg

EM GÁI CỦA BẠN

Tôi vui mừng gặp lại Thành, người bạn chung đơn vị với tôi khi cả hai cùng đơn vị tác chiến ở Tiểu đoàn địa phương của Tiểu khu Long an. Quê Thành ở tận măi vùng đất Cần Giuộc và được "tập trung cải tạo" ở Long an , Nhưng không ngờ hôm nay hắn lại được phân phối về trại Vườn đào My tho.

Từ đó Thành thường sang qua tôi chơi, v́ vậy cũng quen biết anh Hai. Qua những lần được chỉ định trực thăm nuôi nên Thành biết anh Hai có một người em gái tuổi độ hai mươi, luôn theo gót bà Mẹ trong những lúc lên thăm anh .

Thấy giao t́nh thân thiết giữa tôi và anh Hai, Thành thường gọi tôi là em rể để chọc anh Hai. Cứ mỗi lần Thành đùa như vậy anh Hai thường nghiêm mặt trách Thành :" không được nói chơi như vậy.!"

Từ ngày quen biết, kể chuyện với nhau về gia đ́nh, anh Hai chưa lần nào nói với tôi là ḿnh có đứa em gái, nên khi nghe Thành nói tôi tưởng nó đùa chơi, chợt thấy gương mặt trách hờn của anh Hai về Thành th́ tôi biết đây là sự thật

Rồi t́nh cờ cùng thăm nuôi một chuyến với gia đ́nh tôi, tôi được biết mặt em gái của anh, nhưng tôi không thể nào đến chào hỏi làm quen v́ kỷ luật của trại
Thật ra em gái anh cũng b́nh thường như các cô gái miệt vườn khác, màu da rám v́ nắng, người nhỏ con và thân h́nh tương đối mỏng mảnh, nhưng khi nh́n th́ cũng có cái duyên dễ thu hút ḷng người

Nhưng rồi vào tháng ba năm 80 th́ trại được lệnh giải tán, các tù nhân được lần lượt chuyển về trại Xuyên Mộc do Bộ Công an quản lư.
Ban chỉ huy trại Vườn đào đă phân phối tù nhân di chuyển làm hai đợt :
Đợt đi đầu tiên là cấp Thiếu uư và Đại uư được điều về trại B và C
Đợt hai là những Sĩ quan cấp Trung uư th́ phân phối về trại A

Một số Năm, bảy người c̣n lại ở trại để thu xếp việc giải tán trại và sẽ được về gia đ́nh sau khi trại đă thu xếp xong. Trong số anh em c̣n lại nầy th́ may mắn có Thành

Việc chuyển tù nhân đi nơi khác không được thông báo cho thân nhân và v́ vậy theo thường lệ, Mẹ và em gái anh Hai lên thăm nuôi, không ngờ trong cùng lần ấy Mẹ và em gái tôi cũng lên thăm tôi. Hai gia đ́nh chờ xe ở bến , gặp gỡ và nói chuyện xă giao thân mật khi biết cùng có thân nhân đang cải tạo nơi nầy

Khi vào đến cổng trại th́ gia đ́nh hết sức bàng hoàng khi nghe con, anh ḿnh di chuyển đi nơi khác

Người đón tiếp gia đ́nh tôi và anh Hai không khác ai xa lạ hơn là Thành.
Thành kể cho gia đ́nh chúng tôi nghe mối t́nh cảm thân mật giữa tôi và anh Hai với lời bông đùa rằng : Cháu nghe nói anh Hai có đứa em gái, và anh hứa gả cho thằng B rồi. Như vậy hai bác bây giờ kể như là xui gia, C̣n hai cô em kia là Chị dâu em chồng.
Em gái anh Hai đỏ mặt trả lời : Em anh Hai có chồng hết rồi đâu c̣n ai độc thân đâu mà gả?! Hai bà mẹ cùng cười vui vẻ

Trên đường về th́ hai cô gái tâm t́nh cùng nhau và cho địa chỉ để nếu thuận tiện th́ sẽ biên thơ hay ghé thăm nhau. Hẹn nhau khi thăm nuôi sẽ mướn xe đi chung với nhau cho vui

Em gái tôi vui mừng báo tin và thêm thắt nầy nọ, nó bảo tôi nên viết thư làm quen với em anh Hai, biết đâu đó là duyên nợ đời tôi !

Riêng tôi khi thuật lại câu chuyện th́ các bạn bè quen biết tôi và anh Hai đều khuyến khích tôi gởi thơ , để ḍ hỏi ḷng nàng như thế nào chớ đừng bỏ lỡ cơ hội

Như gà được thêm nước, tôi hăng hái viết thư gơi đến nàng để trao gởi tâm t́nh. Tôi cũng mừng vui khi nhận được thư hồi âm của em

Qua thư trả lời tôi được em cho biết là xem tôi như một người anh trong gia đ́nh, c̣n về chuyện t́nh cảm th́ hăy để nó biến chuyển theo thời gian và định mệnh

Xét qua lối hành văn và từ ngữ tôi phỏng đoán tŕnh độ văn hóa em không được khá lắm, nhưng c̣n mong mỏi ǵ hơn khi người đó là em gái của người ḿnh kết thân, hơn nữa đời tù tội của ḿnh mà gặo ư trung nhân như thế là may mắn lắm rồi !

Trong thâm tâm tôi lời thư của nàng dù sao cũng tạo cho tôi một niềm hi vọng ở ngày mai ......

.......Lehong........

lehong 18-08-10 08:15 PM

THÁNG NĂM CẢI TẠO

Thọat đầu tất cả những Sĩ quan "tập trung cải tạo" sẽ phải "tŕnh diện học tập", cần chuẩn bị một tháng tiền ăn và mang theo đồ dùng cá nhân theo như lời kêu gọi của Ban quân quản
Nhưng khi đă học xong các bài chánh trị để tẩy năo đầu óc "quan liêu, tư bản" của tù nhân th́ không nghe họ nhắc ǵ đến trả tự do về gia đ́nh cả.

Có một vài bạn cũng mạnh dạn đứng lên hỏi Ban quản giáo, th́ họ tỉnh bơ trả lời : Một tháng tiền ăn đó là cho các anh tự túc buổi ban đầu khi Tổ chức chưa có kinh phí, c̣n những tháng năm về sau sẽ do "Nhà nước phụ trách. Chớ chúng tôi đâu bảo là các anh học tập một tháng th́ được về !


Các anh yên chí, Chánh sách "khoan hồng" của Đảng đă rơ ràng "Anh nào học tập tốt th́ được xét tha, riêng những anh nào có tư tưởng chống đối hoặc không tích cực học tập th́ đừng mong ! Tất cả hi vọng chúng tôi đă tan tành khi nghe những ḷi đó và không hi vọng được ngày về gặp lại gia đ́nh. Thế nào là học tập tốt đây trời !?

Bỗng nhiên hôm nay Trại với không khí nhộn nhịp ; ngoài sân có đặt sẵn bàn ghế và loa phóng thanh. H́nh như là sắp xét tha một số anh em, mặc dù hôm nay không nhằm vào ngày lễ nào cả

Sáng đó chúng tôi vẫn phải ra sân tập trung để đi lao động bên ngoài, Các bạn và tôi vẫn chúng bị sẵn thức ăn và cuốc, xẻng

Có lẻ tôi là người hồi hộp nhất, v́ mới chiều hôm qua mấy thằng bạn lên làm việc trên Ban quản giáo đă được thông báo và các bạn ấy cũng được cho coi sơ qua về danh sách những người được thả trong đợt nầy

Thằng Phát về nói nhỏ với tôi rằng " Mầy có tên trong danh sách đợt nầy, nhưng mầy giữ kín đừng nói với ai mà có hại cho tao v́ tội phao tin ra ngoài

Khi đă tập họp đầy đủ th́ Ban quản giáo trại cho biết lư do đợt tha kỳ nầy và bắt đầu đọc danh sách.
Những người được gọi tên th́ rời đội xếp sang một bên chờ lệnh, c̣n các người không có tên th́ tiếp tục đi lao động

Danh sách gọi đứng riêng qua một bên cũng khá đông, thằng bạn ở xóm tôi cũng đă có mặt rồi, c̣n tôi giờ nầy chưa ai nhắc đến. Thú thật suốt tối hôm qua tôi không hề chợp mắt v́ ḷng cứ măi phập phồng, không biết thằng Phát nói vậy nhưng có đúng hay không ? hay lầm lẫn một người nào khác

Rồi tên tôi cũng được gọi nên c̣n vui mừng nào hơn ! Sau đó th́ cả bọn có lệnh trở về pḥng lấy đồ cá nhân để nhận giấy "Xét tha" Ngày hôm đó là ngày08/08/80, tức là trước ngày lễ "Quốc khánh" gần một tháng

Bây giờ được sống yên lành, nghĩ lại những ngày tháng "Cải tạo" mà tôi phát ớn ḿnh. Tuy nhóm tù của tôi cũng không lao động ǵ cực lắm trừ thời gian cuối cùng ở trại Xuyên Mộc

Những năm trước do Ban quản giáo của quân đội quản lư tương đối dễ dăi hơn v́ họ cũng là người lính
Hơn nữa mục địch của họ là làm sao gội bỏ những tư tưởng chống đối trong đầu óc chúng tôi mà thôi, cho nên chủ trương của họ là cho đọc sách, thảo luận, tổ chức văn nghệ cho bọn tôi quên đi đời tù tội

Tệ hại nhất là trong hàng ngủ Sĩ quan lại có những kẻ bán rẻ lương tâm, cam tâm làm "Ăn ten" cho cán bộ để lấy điểm, hầu được thành tích, giấy khen để được sớm về mà nỡ nhẩ tâm đem ḷng hại anh em đồng đôi Tôi là một trong những người bị hại đó.

Lần thứ nhất khi c̣n ở Vườn Đào th́ tôi bị ngay thằng bạn hàng xóm báo với Cán bộ là tôi chống đối nó về việc tập trung kiểm người khi hướng dẩn ra ngoài lao động trở về. Do v́ tôi bất măn về cách làm việc của nó, nên nó báo cáo tôi

Trước khi ra ngoài lao động để trở về Trại th́ nó đă kiểm tra đầy đủ người rồi. Về tới trại trước khi vào cổng cũng đă tập trung báo cáo cho vệ binh gát cửa trại
Đến trước cổng vào Liên đội hắn lại tập trung kiểm người, Khi vào tới sân đại đội lại tiếp tục kiểm người

Bốn năm lần kiểm tra như vậy làm mất th́ giờ của anh em thật nhiều th́ c̣n đâu thời gian để nấu nướng, ăn uống, nghĩ trưa và tiếp tục lao động buổi chiều

Tôi phân tích cho hắn biết là hắn đă làm mất thời giờ của anh em, Hắn nên bỏ qua những lần tập hợp không cần thiết, như là kiểm tra người ở ngoài nơi lao động, kiểm lần cuối cùng trước khi vào cổng có Vệ binh gát để anh em thảnh thơi hơn

Xét ra lời phân tích của tôi hợp lư những hắn không nghe c̣n lại báo lên Cán bộ để hại tôi
Cán bộ nghe theo lời hắn trách và phạt tôi một tháng không được thăm nuôi, nhưng lại ra lệnh bỏ những lần tập trung kiểm tra không cần thiết

Thấy tôi bị oan ức , nên trong suốt tháng đó các bạn trong tổ cứ b́nh bầu tôi là cá nhân xuất sắc dù tôi không có làm ǵ vượt trội hơn các bạn

Tháng đó Mẹ tôi hay tin nên hoản chuyến thăm nuôi, và tháng sau Mẹ lại đến thăm th́ tôi được thăm nuôi gấp hai lần các bạn khác , do qui định Cá nhân nào được b́nh bầu xuất sắc suốt tháng sẽ được ân sũng thăm nuôi với thời gian gấp hai lần

Lần thứ hai.......

..........Lehong..........

lehong 02-09-10 08:33 AM

LẬP CÔNG......HẠI BẠN .....

Lần thứ hai...

Chính là tên Tư : Đại diện cho đội đi lao động bên ngoài khi Tư Nu (Đội trưởng) nghĩ nẳm dưỡng bệnh tại trại
Ngày hôm đó th́ người đại diện đội đến nhận nhiệm vụ phân công tác của tên Cán bộ quản giáo, nhưng lúc chia công việc lại cho anh em tù làm th́ hắn lại chia phần đất lớn hơn qui định để lấy ḷng cán bộ trại
Tôi cảm thấy bực ḿnh và có chửi hắn là thằng ngu, chỉ biết kiểm điểm mà vô t́nh hại đến anh em

Thế là Hắn lại nhỏ to, thêm thắt với Cán bộ là tôi nầy nọ, khiến cho tên Cán bộ giận dữ kêu tôi lại để điều tra và hắn kết tội tôi là "chống đối lại chủ trương của Đảng và Nhà nước
Hắn bảo tôi phải khai báo thành thật th́ may ra được Đảng khoan hồng theo chủ trương khi người có tội biết thú nhận và sữa đổi

Tôi thấy sự việc quá trầm trọng nên nhất định một câu là ḿnh không có nói và thêm rằng v́ tôi và hắn có thù cá nhân ở trại Vườn Đào, nên khi lên nầy nhân được dịp thay thế làm Đội trưởng dùng cách nầy để hăm hại tôi

Tên Cán bộ bắt tôi phải trở lại làm phần công tác gấp đôi khi nào xong mới được về. Đến chiều tôi vẫn không thể hoàn thành cái công việc gấp đôi sức ḿnh nhưng đă gần đến giờ về trại. Rốt lại tên Quản giáo phải cho cả đội tiếp tôi làm xong để hoàn thành công tác chỉ đạo
Xong xuôi hắn tập trung cả đội cho về, c̣n riệng tôi th́ tên quản giáo bắt phải ở lại với lại hai vệ binh để điều tra về việc xăy ra hồi trưa giữa tôi và Tư

Tôi thầm nghĩ số phận ḿnh chắc chấm dứt nơi đây : Trước đây có biết bao bạn bè đă bị bắn chết trong rừng v́ cho là bỏ trốn, th́ giờ đây không lẽ tôi nằm trong hoàn cảnh oái ác nầy

Tên quản giáo cứ lập lại nhiều lần câu hỏi buổi trưa và bắt tôi nhận tội để được khoan hồng. Tôi biết nếu nghe theo lời chẳng khác ǵ ḿnh mang bản án tử h́nh , do vậy tôi cứ khẳng định một lời là không có nói
Chắc có lẻ số tôi lớn, hoặc là hắn c̣n chút lương tâm nên dẩn tôi trả về trại. Tối đó tôi đă chửi tất cả những người cùng đội là đồ hèn, không biết thương những người cùng hoàn cảnh như ḿnh

Đúng ra, trong trường hợp có bạn tù bị giữ lại như vậy th́ anh em phải cương quyết cùng ở lại để đối đầu, chớ đâu vô tâm mà bỏ bạn bè ở lại trong rừng trước họng súng Công An

Hồi mới nhập trại tôi có nghe những anh em "Tù cải tạo" ở khu vực bên đă đồng loạt không đi lao động để phản đối hành vi của những tên cán bộ bắn chết anh em cùng trại. Họ có những hành động anh hùng biết giúp đở, bên vực lẫn nhau
Tôi buồn v́ trại A của tôi quá nhu nhược, chỉ biết sống cho riêng ḿnh mà không nghĩ đến số phận của bạn bè, từng là đồng đội đă vào sanh, ra tử ,từng có thời gian cùng chiến đấu chung v́ một lư tưởng

..........Lehong..........

lehong 09-09-10 08:36 AM

HÀN HUYÊN

Trở lại chuyện anh Hai, người bạn kết nghĩa có cô em gái mà ḷng tôi hi vọng được ngày thành duyên nên nợ......

Anh Cưng, người bạn cùng xóm lại chung pḥng với tôi đă được trả tự do vào ngày 02 tháng o9 cùng năm đó, tức là sau đợt tôi về chừng hai mươi ngày. Anh cho tôi biết là Hai răng vàng, tức Hai bao tử kh́a( biệt danh chúng tôi đặt cho Hai v́ anh có bộ răng vàng và v́ bị bênh đau bao tử triền miên) đă về chung trong đợt nầy.
Anh Chưng nói : Tao với Hai gặp nhau trong chuyến xe về Mytho nên Cưng mới biết. Thế là ư định thăm anh Hai, đến gia đ́nh anh để biết chút ít về em gái anh đă được nuôi dưỡng trong tôi

Mặc dù đường đến nhà anh tôi chỉ nắm được duy nhất tên anh cũng như tên Xă, Ấp mà thôi.Thế là tôi t́m đến nhà một cách khó khăn, v́ không rành đường. Hỏi thăm người ta chỉ ṿng vo, do đó đôi lúc tôi phải lội ruộng, băng mương thật là vất vă. Rốt rồi tôi cũng t́m được nhà anh theo mong ước

Nhà anh tương đối c̣n nhiều ruộng đất, gia đ́nh sống nhờ vào nghề nông và làm vườn, mức thu nhập gia đ́nh khá ổn định

Chúng tôi hàn huyên, tâm sự kể với nhau những sự gian nan, khổ cực trong thời gian Cải tạo;. Sau đó th́ gia đ́nh làm một tiệc nhỏ để tiếp đăi tôi. Thời gian ở lại có một đêm, thành thử tôi cũng chưa được hỏi chuyện với em nhiều, hơn nữa tôi ngại v́ ḿnh đến thăm anh Hai mà lại có ư định ve văn em gái người ta là một điều không được tốt.

Tôi chỉ được nh́n liếc sơ qua em, nhưng ḷng chợt mừng khi nàng lén trao cho một ánh mắt cảm t́nh và nụ cười êm nhẹ. Trong ḷng tôi thoáng niềm hi vọng mong manh.

Anh Hai đă biết rơ ư đồ của tôi khi đến thăm anh nên anh khẻ nói với tôi rằng : Nếu chú cảm thấy thích em gái tôi th́ hảy nhờ người đến, anh Hai sẽ là tay trong giúp đở cho em. Dù sao chúng ta từng là những người v́ hoàn cảnh phải chịu tù tội, chắc gia đính tôi chắc sẽ cảm thông cho chú _ Đừng lo !

Thật ḷng khi đến gia đ́nh anh, tối đă phải ḷng yêu mến em dù chưa nói được trọn lời, nhưng ngại v́ khoảng cách giàu, nghèo giữa hai gia đ́nh khiến tôi ái ngại

Sau ngày 30 tháng 4, gia đ́nh tôi kể như sa sút hoàn toàn, v́ thời gian trước anh, em sống nhờ vào tiền lương thu nhập của chánh phủ, nay th́ phải biết nhờ vào đâu ?

Làm việc cho Nhà nước không được, buôn bán khó khăn, lại thêm trong suốt hơn năm năm trời nuôi tôi khi tù tội th́ gia săn nào c̣n !
Mấy căn nhà ở mặt tiền đă bán sạch và nay phải chui vào xóm nhà nhỏ với ngôi nhà không đủ che mưa, che nắng. Thế nên, mong ước của tôi ch́m theo thời gian và hoàn cảnh

Nhà cửa tiêu tán, tiền tạc không c̣n, gia đ́nh tôi lâm vào t́nh trạng nghèo đói. Vừa mới ra trại xong chưa được nghĩ ngơi là tôi phải bon chen t́m cách mưu sinh. C̣n việc ǵ làm với khả năng đây khi chưa vào lính tôi chỉ là một thư sinh, trong đầu chỉ có chút vốn chữ nghĩa mà không tay nghề ?
Thế là chỉ c̣n cách lấy sức lao động bản thân mà nuôi sống ḿnh, nên tôi chọn Nghề đạp xích lô

Xe xích lô cũng không chủ nào chịu cho ḿnh mướn nguyên ngày mà không tiền thế chân. Một người anh hàng xóm thương t́nh nhường lại cho tôi đạp xe nửa ngày : tức là từ 4 giờ sáng đến 4 giờ chiều th́ giao xe lại cho anh

Sức khoẻ yếu kém với thời gian dài tù tội, tôi đă cố hết sức ́ ạch, lê lết chiếc xe nặng nề củ kỷ hầu kiếm tiền nuôi gia đ́nh.
Xe xích lô mà ba bánh lại bằng vơ xe đạp không dám bôm đầy hơi, khiến cho xe khi chở nặng th́ th́ bị lực ma sát với mặt đường khiến người đạp xe điêu đứng khổ sở hơn

Đôi lúc đang chở khách mà thân thể quá mệt mơi tôi muốn năn nĩ khách để hoàn tiền lại, nhất là những lúc đạp xe lên dốc cầu, nhưng rồi nghĩ đến sự cần thiết phải có tiền nên tôi cố gắng đạp cho đến nơi đến chốn
Nhiều lúc đắc khách kiếm được một số tiền tương đối th́ lại bị Giao thông thổi phạt v́ Xe không có bến, đậu không đúng chổ. Công khó nhọc nửa ngày đành phải tiêu ma

........Lehong.....

lehong 09-09-10 08:10 PM

NGHỀ BÁN VÉ SỐ DẠO

Qua mấy tháng đạp xe xích lô mệt mỏi, thân xác tiều tuỵ mà thu nhập không được bao nhiêu lại phải mang thêm bệnh tật, nên sau non hai tháng cố gắng tôi đành phải giă từ để t́m một nghề khác

Thân phận một "Sĩ quan Nguỵ" nên mặc dù có một ít học vấn tôi cũng không thể tham gia vào bất cứ ngành nghề nào sử dụng trí óc. Cũng chỉ c̣n cách duy nhất là dùng sức lao động của chính ḿnh mà thôi Thế là tôi bắt đầu vào việc bán vé số tương đối nhẹ nhàng hơn

Nói chung, ngành xổ số nầy trong cái đà phát triển mạnh, bất cứ đơn vị tỉnh nào cũng thành lập một Uỷ ban xổ số, để qua đó thu được một số tiền lớn cho ngân quỹ Tỉnh. V́ vậy các tỉnh tranh đua nhau mà mở số, có tỉnh mỗi tuần lễ hai lần, nhờ vậy mà tầng lớp người nghèo khổ mới t́m được việc làm nuôi sống gia đ́nh

Ở thành phố th́ thành phần nầy rất đông đảo gồm những người tật nguyền, mấy ông bà lăo không được con cháu nuôi dưỡng, lớp trẻ thơ thất học v́ gia đ́nh không kham nỗi việc lo cho sinh kế gia đ́nh và việc học của mấy em. Nhất là những cô gái c̣n trẻ, họ lợi dụng vào nhan sắc của ḿnh để dễ dàng mua bán được đắc hàng hơn các bạn đồng nghiệp khác

Chỉ tội cho lũ tôi, thấy ḿnh không thể bon chen với thành phần trên nên t́m cách đi thật xa, vào những nơi hẻo lánh để bán được vé số. Muốn bán ở xa th́ phải có phương tiện để đi, nhu cầu thường là chiếc xe đạp.

Nói thật khi "Cải tạo" về đến nhà cả việc sắm một chiếc xe đạp c̣i tôi cũng không đủ khả năng, may tôi nhờ đứa cháu con người chị có dư một chiếc xe đạp cũ đă xếp vào một xóa nhà từ lâu.
Với t́nh Cậu cháu nó bảo tôi lấy về tu sửa lại mà sử dụng, nhờ vậy kể như tôi may mắn có phương tiện để di chuyển

Chiếc xế bị lăng quên lâu ngày nên ruột, vỏ đă bị mục nát và v́ không có tiền mua ruột, vỏ mới nên tôi phải mua những vỏ ruột cũ ở mấy tiệm sửa xe về mà ra công ráp nối lại với nhau mới xài được

Mấy ngày đầu tôi chạy t́m kiếm chổ để đặt bàn vé số. Tôi đến ḍ ở chợ "Xoài hột Trong" để xem có ai đặt bàn chưa để ḿnh đặt bàn . Tôi đến chợ lúc 9 giờ sáng, thấy chợ c̣n đông khách và cũng không thấy ai bán vé số. Thế là tôi quyết định sẽ lên đó buôn bán.

Nói thật ngày đầu tôi cũng ngại ngùng về việc bán vé số nầy nên tôi nhờ đứa em dâu lên bán thử bước đầu coi như thể nào ?, nhưng khi sáng sớm dọn bàn lên th́ đă có người bán rồi nên em dâu tôi đành bán ế, v́ khách địa phương t́m người quen mua mà thôi.

Sự sai lầm để đặt chổ của tôi là khi tôi đến ḍ Chợ th́ người ta đă bán hết vé rồi, nên tôi tưởng là không người bán

Nhận được tin vé số ế mà trời chợ đă tan, không thể có khách mua nữa, nên tôi vội vàng xách vé số mà chạy ngoài đường, cũng may nhờ cô em gái lúc trước ở gần nhà nay dọn về bán tại chợ nầy, thương t́nh biểu tôi chạy ra chợ "Xoài hột Ngoài" nhờ người anh của em bán hộ cho

Người anh của cô ấy cũng biết sơ về tôi trong thời gian trước, lại được em gái giới thiệu nên bằng ḷng bán hộ dùm tôi một số vé mà không lầy lời v́ vé số của anh đă bán hết đang chờ dọn dẹp chổ th́ gặp tôi

Cầm số vé c̣n lại trên tay, tôi đạp xe rao bán, ghé vào các quán để mời mọc khách mua giúp, cũng may vé số được bán xong, tôi hú hồn mừng rỡ

Rút kinh nghiệm, tôi không đặt bàn, mà là chạy xe đạp để bán. Rao th́ ngại ngùng, nên trên tay cầm xe tôi gắn một tấm bảng kẹp vé số vào đó. Chỉ cần nh́n qua là ai cũng biết được là anh chàng đi bán vé số dạo rồi. Ban đầu v́ xử dụng tấm bảng hơi lớn, nên khi đạp th́ bị cản gió khiến chiếc khi đạp xe thấy nặng nề hơn, sau đó, tôi đă thay bằng tấm bảng nhỏ, kích cỡ bằng chiều dài của tấm vé số mà thôi.

Từ đó tôi chạy đi bán ở vùng xa, v́ nơi nầy không người bán, lại nữa ḿnh bán với giá cao hơn ;
Ví dụ một tờ số vốn 50 cent th́ tôi bán 2 đồng 3 vé, c̣n vé số vố 1 đồng th́ bán lẻ là 1. 50 cent, hoặc 3 vé giá 4 đồng. Thu nhập tương đối cao, ḿnh bán ít nhưng lời nhiều

Không bỏ qua cơ hội khi buôn bán trên ấy, tôi lại "dù" thêm vài chục, hoặc giạ gạo hầu đem về thành phố bán lại cho hàng xóm với giá rẻ. Tôi dùng từ "Dù" v́ thời gian ấy lập rất nhiều trạm kiểm soát mà gạo cũng xem như món hàng không được buôn bán tự do.

Có nhiều lúc bị trạm bắt lại, nhưng thông cảm cho người nghèo bán vé số chớ chẳng phải thương buôn nên có người thương t́nh cho tôi đi, nhưng có hôm bị mấy tên 30 tháng 4 làm khó dễ bắt giữ gạo để chuyển về Huyện giải quyết. Thế là tôi mất toi cả vốn lẫn lời kể cả công khó nhọc

...........lEHONG..........

LAO HAC 09-09-10 11:08 PM

đọc xong ko biết "Chuyện đời tôi" Chuyện đời người....hay Chuyện một người....hiiii
thanks!

lehong 11-09-10 08:07 AM

GẶP LẠI ANH HAI

Từ ngày người chị thứ Hai của tôi bị trúng thực qua đời khi ăn đám giổ ờ nhà người bạn, th́ anh Rễ tôi đă tái hôn với người vợ thứ nh́.
Bởi sợ cảnh "Mẹ ghẻ, con chồng" nên Má tôi rước đứa con gái của chị về nuôi dưỡng khi cháu vừa tṛn 7 tuổi cho đến sau nầy

Trong độ tuổi xuân th́ cháu tôi đă lỡ lầm trao đời con gái cho một gả Sở Khanh. Khi biết cháu tôi bụng mang dạ chửa và v́ hắn vừa quen biết với một cô gái khác giàu sang, thế lực nên vội vàng "quất nhựa truy phong"

Cháu tôi phải tạm bán vé số để nuôi sống bản thân ḿnh trong thời buổi khó khăn. Đêm hôm đó cháu trở dạ sanh nên những vé số lấy bán ngày mai đành giao lại nhờ tôi bán dùm

V́ là những người mới vào nghề nên tôi không biết là trong những trường hợp đặc biệt nhu vậy th́ có quyền trả vé số lại cho thầu vé. Nếu c̣n thời gian và số lượng lớn th́ chủ sẽ gởi trả lại cho công ty xổ số, c̣n nếu như ít th́ người thầu sẽ ôm lại bán lẽ

Ngày hôm đó tôi đă ôm cả hai phần vé để đi bán. V́ với lương vé gấp đôi nên tôi phải chạy tận các chợ ở Long Định, Nhị B́nh, Thuộc Nhiêu, Nhị Quư mà vẫn c̣n vé. Sau cùng tôi phải cố gắng chạy tuốt lên Cai Lậy để tiêu thụ

Tôi chạy đến bến xe Cai lậy_ Hưng Long để bán vé th́ bất ngờ, anh Hai đang ngồi trên xe chở khách chờ về lại nhà thấy toi. Anh la to gọi tên tôi và vui mừng v́ gặp lại ban hơn một năm trời xa vắng

Hai chúng tôi vào quán Cà phê gần đó uống giải khát và đổi trao tâm sự : Anh cho biết mỗi tuần anh phải ra Huyện tŕnh diện v́ đang thời gian quản chế và anh vừa tŕnh diện xong , đợi xe về th́ bất ngờ gặp tôi. Tôi kể cho anh về sự khổ cực, khó khăn của ḿnh trong thời gian vừa qua và hiện nay th́ chỉ tạm yên mà thôi

Khơi về chuyện gia đ́nh, anh nói với tôi em anh vẫn chưa chồng, nếu tôi thật ḷng có ư lập gia đ́nh th́ anh sẽ tận t́nh giúp đở, Anh sẽ là người tay trong động viên để gia đ́nh và em gái anh chấp thuận. "Tụi ḿnh cùng hoàn cảnh như nhau anh hiểu nhiều lắm, đừng ngại ǵ hết, cứ mạnh dạn đến đi"

Nghe lời anh tôi thấy tâm hồn ḿnh giao động, việc gia thất tôi cũng có ư định từ lâu nên có sự ngại ngụng về gia cảnh, nay được anh hổ trợ th́ c̣n ǵ bằng

Ở xóm tôi, bà con thương t́nh nên có người t́nh nguyện làm mai mối cho các cô gái trẻ thành thị, nhưng tôi sợ khi thấy sự nghèo khổ của gia đ́nh ḿnh chắc các cô ấy sẽ khinh thường, chê bay.

Anh Cưng cũng có người em gái bà con bên vợ có ư muốn cho tôi kết thân, Cô ta thường theo anh chị đến thăm gia đ́nh tôi và h́nh như cũng có nhiều cảm t́nh, nhưng chắc do duyên số nên hai đứa chẳng nên đôi.

......Hôm đó tôi về thuật lại với gia đ́nh về chuyện gặp anh Hai và những lời anh nói, th́ em gái tôi đă t́nh nguyện đến gia đ́nh anh. Trước là thăm gia đ́nh, sau thăm lại người bạn gặp nhau khi thăm nuôi tôi và anh Hai nhưng không gặp, để mở lời, dọ ư coi em anh Hai ư kiến như thế nào ?

Em anh Hai tâm sự rằng cô không đ̣i hỏi ǵ cả, nếu Má tôi và tôi đồng ư đến thưa qua Má của em, nếu Má đồng ư là được rồi

Em tôi nghe được những lời nầy th́ mừng rỡ, nghĩ rằng duyên sợ của tôi sẽ tựu thành.
Theo phép xă giao, em tôi mời bạn ḿnh có dịp thuận tiện th́ xuống thăm gia đ́nh tôi cho biết.

.......lehong.......

lehong 13-09-10 04:02 AM

CHUYỆN LỨA ĐÔI

Lần em gái tôi đến thăm anh Hai cũng là lúc mở đường cho tôi trở lại gia đ́nh em lần thứ hai.

Tin lời em tôi nói sau khi gặp em anh Hai trở về, tôi quyết định đến một lần nữa cho chắc chắn.
Em anh Hai cũng lập y những lời đă nói với em gái tôi. Tôi đến thưa chuyện cùng Má của anh Hai th́ được bà đồng ư, nhưng nói thêm rằng Con gái bà đ̣i hỏi ít nhất phải có một đôi bông vàng 24 ca ra. Tôi thẩn thờ thưa thật cùng bà là hoàn cảnh ḿnh quá khó khăn, không thể sắm được vàng 24 như yêu cầu của em. Bà thương t́nh bảo tôi đừng lo, không có bông vàng 24 th́ đôi bông khác cũng được, mọi chuyện để bác giúp cho. Tôi yên tâm ra về mà ḷng nặng trĩu niềm riêng

Thật hoàn cảnh của tôi bi đát, khi đến thăm em lần nầy th́ tôi cũng chẳng có được một bộ đồ tươm tất để diện ra mắt gia đ́nh em .
Lợi dụng thời cơ khi tôi vắng mặt và ở nhà chỉ c̣n một bà già, bọn trộm đă ghé thăm nhà và cắp hết quần áo mà tôi c̣n sót lại lúc tan hàng, thành thử lúc lên gia đ́nh nàng tôi phải mặc "đồ khính" của đứa em hàng xóm thân thiết
Bởi nó c̣n thanh niên, nên đồ mặc có vẻ Hippy, có lẻ nhờ vậy mà tôi trong trẻ trung hơn chăng ?

.......Đáp lại lời mời của em gái tôi th́ cô nàng cùng người chị thứ Bảy đến gia đ́nh tôi, dẩn thêm cô bạn ở Mytho, mà Cô nàng thân quen nhau khi mướn xe đi thăm nuôi anh ở tận Xuyên Mộc.
Tối hôm đó chúng tôi cùng đi xem chiếu bóng ở rạp hát Định Tường. Mẹ tôi bảo tôi và thay quần áo đàng hoàng để đi th́ tôi nói rằng :"Rạp hát ở gần đây chớ có đi đâu xa mà thay đồ cho mất công". Tôi phải nói vậy v́ sự thật tôi không c̣n bộ quần áo nào "xịn" hơn nữa

.......Trong rạp "Ci né" th́ chúng tôi cũng không thể nói ǵ nhiều với nhau bởi người chị và bạn gái của em ngồi cùng hàng ghế . Lúc ra về th́ em và người chị về nhà người bạn ngủ tạm qua đêm để sáng hôm sau về lại quê nhà

Như vậy kể về mặt h́nh thức th́ gia đ́nh anh Hai và em gái anh đă đồng ư về việc cầu hôn của gia đ́nh tôi.Sau đó th́ Cô Tám tôi và chị bà con cô Cậu đă thay mặt cho mẹ tôi đến ngỏ lời cầu hôn và được gia đ́nh anh Hai chấp thuận, nhưng trong ḷng tôi vẫn những rối bời toan tính : Vàng đâu, tiền đâu để lo việc hôn lễ

Cũng may Mẹ tôi c̣n giữ dùm đứa cháu gọi bằng cô một đôi bông vàng 18 Ca ra , v́ khi lấy chồng nó đă nhờ Mẹ tôi giữ hộ. Mẹ tôi bảo tạm thời hảy mượn của nó để làm đôi bông sính lễ
C̣n về khoảng tiền th́ nhờ vào sự may mắn do người trúng vé số độc đắc biếu tôi và số phần trăm huê hồng của Chủ thầu vé chia v́ giới thiệu được người trúng đến lảnh tiền tại đây

Hôm bán được vé trúng thật t́nh tôi cũng không được biết v́ đó là một "tấm vé lai" của một cặp. Ông ta luôn mua dùm tôi nguyên một cặp vé, nên khi ḍ tờ đầu thấy trật th́ ông ta bỏ ra để cho mấy đứa cháu chơi. Không ngờ có đứa ṭ ṃ ḍ lại và đă khám phá ra một tờ độc đắc được xếp len lơi trong đó. Thường những số như thế nầy là loại vé "Xấu" khó bán, nên chủ thầu phải pha trộn vào những cặp vé tốt để tiêu thụ hết mà thôi.

Nhờ vào số tiền thưởng nầy và số tiền dành dụm tôi mới có khả năng sắm tạm cho em vài ba bộ quần áo để mặc trong ngày cưới và những chi tiêu cho hôn lễ sau nầy

......Lehong......

lehong 16-09-10 08:07 PM

http://i565.photobucket.com/albums/s...ture0015-1.jpg

Ngày tân hôn


Thời gian như thấm thoát trôi và ngày hôn lễ của cả một đời người chúng tôi đă đến
Đám cưới được tổ chức theo phong tục Việt Nam : Cô dâu mặc áo dài hồng, quần trắng, c̣n chàng rể với chiếc áo dài đen khăn đống quấn trên đầu. Lễ rước dâu được thay bằng việc đưa rể theo thỏa thuận của hai họ, v́ bên đàng trai không thuận tiện lắm trong việc rước dâu

Theo thông lệ của các đám cưới khác th́ trước ngày cưới một ngày, chú rể phải có mặt trước ở gia đ́nh nhà vợ để phụ trang trí nhà cửa bên gái, phần chủ yếu có lẻ là xem cô dâu c̣n đó hay không ? V́ có nhiều đám khi đàng trai đến rước dâu th́ cô dâu đă bỏ nhà theo gă nhân t́nh, do việc gia đ́nh ép gả mà cô dâu lại thương người khác.

Riêng tôi lại trong một t́nh thế khác, v́ đường đến nhà bên gái bằng đường sông, lại quanh co lắc lẽo khó đi và tôi cũng mới được anh Hai hướng dẩn sơ qua mà thôi, v́ thế tôi cần có mặt tại nhà để sáng hôm sau hướng dẩn bên phía đàng trai sang, thế nên tối hôm đó tôi không có mặt tại gia đ́nh nàng

Theo chương tŕnh, bên đàng trai sẽ khời hành lúc 6 giờ sáng với phương tiện bằng đ̣, hẹn bên gái là khoảng 11 giờ là sẽ đến. Thế mà.......

V́ là lần đầu hướng dẫn đi bằng đường sông mà cả tôi cũng chưa rành rẻ lắm, lại gặp con nước ngược và gió khiến tàu bị hạn chế vận tốc , và v́ khi từ sông vào rạch lại bị mắc cạn một đoạn khá dài, khiến chú rể và mấy bạn trai phải lội xuống śnh đẩy chiếc đ̣ qua khỏi vùng cạn đó. Thế nên măi đếm 1 giờ trưa chúng tôi mới đấn được bên nhà gái

Chúng tôi đang lo sợ họ sẽ hờn trách và từ chối v́ trễ giờ, nhưng cũng may khi nghe qua những trắc trở trên bước hành tŕnh nên bên gái đă ân cần đón và mời chúng tôi vào trong để làm lễ theo nghi thức, phong tục của một đám cưới

Sau phần giới thiệu bên đàng trai và gái, tiếp đến là nhận những lễ vật bên đàng trai xong,
Tôi và em cùng vái lạy tổ tiên ông bà. Về phần lạy tôi chỉ biết chấp tay cúi lạy theo kiểu lạy Phật chớ không đúng kiểu cách của đám cưới. Tôi cứ theo em thấy sao làm vậy cứ xá lạy bừa bải không khỏi họ đàn gái cười thầm, nhưng cũng thông cảm cho tôi v́ tôi là dân thành thị

Đám cưới bên gái được tổ chức long trọng, bà con khách khứa tụ họp rất đông người, có cả phần ca nhạc để tăng thêm phần vui vẻ. Đến hơi xế chiều th́ bên tôi trở lại đ̣ để quay về Mỹ Tho, chỉ c̣n ḿnh tôi ở lại.

Trong ngày đó tôi uống hơi nhiều rượu v́ phải xă giao đón với bạn bè bên vợ với đón nhận những lời cầu chúc của khách đến dự tiệc, cũng có một số anh em cố t́nh mời tôi uống để phá tôi trong đêm đông pḥng hoa chúc .

Trong số nầy có một bạn mà tôi phải nói đến sau nầy..... Đó là THI

...........Lehong...........

lehong 18-09-10 08:18 PM

Người t́nh cũ

THI là một thanh niên gốc miền Bắc, tuổi vào khoảng ba mươi, không là gốc di dân mà là bộ đội của Tiểu đoàn chủ lực Bắc Việt vào phụ lực để "Giăi phóng" miền Nam Việt nam
Sau năm 75, tiểu đoàn rút đi, c̣n Thi th́ bỏ ngủ, trốn tránh sống len lỏi vào trong dân trong Ấp

Tiểu đoàn của Thi trước đóng dă ngoại tại ấp B́nh Thanh xă Tam b́nh, Huyện Cai lậy tỉnh Tiền Giang
Ban chỉ huy tiểu đoàn đặt ban chỉ huy tại nhà người em gái ruột thứ Ba của anh Hai có chồng ở bên nầy. Có lẻ v́ miền đất phương Nam cây lành, trái ngọt, dễ làm ăn sinh sống, hơn nữa trong thời gian trú quân nơi nầy chắc hẳn Thi cũng có cảm t́nh với một vài người em gái, nên muốn chọn nơi nầy làm quê hương như gương của Cương, đồng đội với Thi cũng bỏ ngủ ở lại đây và đă có vợ con.

Vợ tôi bây giờ lúc ấy thường qua nhà chị Ba để giúp chị săn sóc mấy cháu nhỏ v́ gia đ́nh chị đông con và phụ việc làm vườn với gia đ́nh chị. Sự qua lại đó đă tạo sự gần gũi và quen biết Thi, v́ anh ta có nhà bà Mẹ nuôi gần đó.

Sau khi bỏ ngủ th́ Thi sống vào nghề làm mướn, ai nhờ việc ǵ th́ làm việc ấy, do v́ vậy Thi cũng là người làm công cho gia đ́nh chị Ba khi chị có việc cần. Chắc là hai người đă yêu nhau, hay v́ yêu đơn phương nên anh nầy đă nhờ bà Mẹ nuôi và anh, chị Ba vợ tôi sang nhà để dạm lời hỏi cưới với bà Má vợ tôi

Do v́ không khéo ăn nói, hoặc v́ do cố t́nh xúc phạm đến danh dự gia đ́nh bà, nên Mẹ vợ tôi từ chối không gả con gái bà cho Thi. Sự cố t́nh của bà Má nuôi Thi có thể xuất phát từ việc bà có đứa con gái nhỏ hơn Thi năm, ba tuổi ǵ đó mà bà muốn gả cho Thi v́ Thi cũng là người siêng năng, giỏi việc bà có thể nương cậy sau nầy. Ngày hôm ấy th́ Vợ tôi đi vắng không biết bởi vô t́nh hay cố ư.

Duyên với em gái anh Hai không thành, nên Thi vẫn c̣n sống độc thân. Trong buổi tối hôm đó Thi gặp tôi và tâm sự rằng : Trước kia Thi quen với vợ tôi và có đi đến dạm hỏi nhưng mộng không thành, Thi nói tôi là người may mắn "Anh là người đến sau nhưng trở thành người đến trước, c̣n Thi là kẻ đến trước lại thành người sau".Tôi hiểu lời nói của Thi cả những sự bóng gió trong lời nói, nhưng chỉ có khi động pḥng th́ mới biết chắc vợ ḿnh ra sao mà thôi. !

Sau đám cưới tôi chừng vài tháng th́ Thi cũng lấy con gái của bà Má nuôi làm vợ. Hơn năm sau th́ Thi cũng có con và trong dịp ăn giỗ ở nhà Chị Ba, Thi nói với vợ chồng tôi rằng :"Ước ǵ Thi có con Trai, và vợ tôi sanh con gái th́ hắn sẽ nhất định t́m cách cưới con gái tôi cho con trai Thi, Thi mới vừa ḷng"

Thật t́nh tôi không hiểu sao mà Thi lại cố t́nh nói ra lời lẻ nầy ? Có phải là muốn thỏa măn tự ái của ḿnh v́ đă không cưới được vợ tôi ?

Sau hai ngày ở Rể bên nhà vợ th́ hai vợ chồng tôi trở lại Mỹ Tho. Nơi nhà, em gái và Mẹ tôi cũng sửa soạn làm tiệc để đăi bà con hàng xóm với bè bạn thân nhân để vợ thiệu vợ ḿnh. Tuy rằng không rước dâu được v́ hoàn cảnh khó khăn, nhưng tôi không thể để xóm giếng nghĩ rắng vợ tôi là một cô gái theo trai, tránh tai tiếng không tốt cho ḿnh và vợ

Tôi vẫn ngày hai buổi đạp xe bán vé số, c̣n vợ tôi ở nhà để làm công việc gia đ́nh cùng Mẹ tôi
Mẹ tôi là một bà Mẹ chồng dễ tánh, tôi biết rơ điều đó, v́ trước đây người anh của tôi tử trận, và chị dâu có chồng khác nhưng vẫn được Bà cho sống chung trong gia đ́nh, xem chị như là con gái và anh kia như con Rễ. Huống hồ bây giờ là vợ tôi, cô dâu mà Mẹ tôi mong muốn từ lâu, nên cảnh "Mẹ chồng, nàng dâu" đă không xăy đến như nhiều gia đ́nh khác.

Má tôi luôn chỉ bảo cho vợ tôi biết về sở thích của tôi thời niên thiếu : Thích ăn canh chua cá bông lau, canh khoai mỡ, cá kho.....để vợ tôi biết mà săn sóc và ch́u chuộng chồng, cả những tánh t́nh của tôi như nóng tánh nhưng mau nguội và hay hờn dỗi....

Mong mỏi thấy được mặt đứa cháu nội, con của hai chúng tôi, nhưng Mẹ vẫn không được toại nguyện khi từ giă cơi đời

Chung sống nhau được hơn tháng th́ vợ tôi báo tin là thụ thai, nhưng do Thai nhi yếu nên yểu mạng
Sau đó th́ mang thai lại khiến Mẹ tôi vui mừng khôn tả, nhưng khi Vợ tôi sắp sanh th́ mẹ tôi bạo bệnh qua đời, không nh́n được mặt đứa cháu Nội mà bà hằng mong ước

.........Lehong.........

lehong 20-09-10 08:30 PM

CHỊ DÂU .....EM CHỒNG.....

Trong thời gian Má tôi bệnh, em gái thứ bảy kế tôi đă từ quê chồng ở tận Cần Thơ phải trở về Mỹtho để phụ cùng tôi để chăm sóc Mẹ già và bởi lẽ vợ tôi mang thai cũng cận ngày không được thuận tiện lắm trong việc lo toan cho gia đ́nh.
Sau khi Má tôi mất em gái tôi c̣n ở lại và t́m cách mưu sinh, do lẽ ruộng vườn bên chồng mùa màng bị thất thu, sinh kế gia đ́nh nó cũng gặp khó khăn
Thấy Mytho tôi sống tạm yên với nghề bán vé số nên nó cũng theo chân đi bán ở những vùng phụ cận xa thành

Mặc dù chưa xảy ra cảnh "Em chồng, chị dâu" như nhiều gia đ́nh khác v́ em tôi buôn bán suốt ngày và chỉ họp mặt nhau khi lúc đêm về, tuy nhiên có một vái việc lặt vặt có thể khiến đến t́nh trạng mất t́nh chị em

Để tạo thêm thu nhập nên em tôi có nuôi một con heo nái và giao cho đứa con 9 tuổi của nó phụ trách trong việc chăm nuôi, nhưng bởi tánh t́nh c̣n con nít ham chơi cho nên cháu xao lăng việc làm vệ sinh cho heo khiến trong nhà không được sạch sẽ lắm. V́ là heo nó cho ăn rau muống và rau lang nhiều quá nên heo thường xuyên tiêu chảy, hơn nữa heo lại quậy lết trên phẩn khiến nó lan ra tùm tum nên trong rất bẩn thỉu

Vợ tôi không thể giúp được v́ bụng đă lớn, em gái tôi lại thường hay về trễ v́ thế mọi việc tôi phải gánh phần. Đối với tôi việc giúp đở nhau không thành vấn đề, riêng vợ tôi thấy chồng bán buôn mệt nhọc, về nhà phải vất vă thêm việc của em gái nên ư không được hài ḷng, nhưng cũng may hai chị em chưa có lời qua tiếng lại

Vợ tôi nói tốt nhất là vợ chồng ḿnh về quê sanh sống v́ trên đó bà già vợ có chia cho vợ tôi vài công đất , tôi thấy không thuận tiện v́ tôi đang ở trong t́nh trạng quản chế, chưa được "Trả quyền công dân" th́ làm sao rời nơi nầy được, chỉ c̣n cách duy nhất là "ra riêng"

Ở thành phố đất đai rất hạn hẹp việc t́m một khoảng đất trống cất nhà đâu phải là việc dễ dàng, mặc dù anh chị vợ tôi có sẳn một số cây vườn bằng ḷng cho khi chúng tôi cất nhà
Cũng may chú Tư tổ trưởng dân phố thấy thương hoàn cảnh vợ chồng tôi nên đồng ư cho một chổ đất trống ( Đất trống do sau năm 75 người ta di chuyển về quê, và chú Tư trước kia là một thượng sĩ của chế độ Saigon). Thế là chúng tôi dự định cất nhà mà em gái tôi không hề hay biết

Ngày 2 tháng 9 năm 1983 th́ người anh vợ thứ 6 cúng với người anh rể đă từ quê xuống phụ tôi để đấp cao nền dựng nhà. Sáng đó tôi cũng phải tŕnh diện tại phường v́ là ngày lễ "Quốc khánh"
Không ngờ khi tập trung lên đó th́ Công an thông báo hôm nay là ngày "Phục hồi quyền công dân" cho những người "Sĩ quan Nguỵ" có thành tích tốt trong thời gian quản chế, mà tôi là một trong số anh em được xét cho quyền công dân

Thật ra trong giấy xét tha từ trại th́ chúng tôi chỉ bị quản chế một năm tại đia phương, nhưng không hiểu như thế nào mà Công an giữ bọn tôi măi đến 3 năm mới cho xóa quản chế
Tôi mừng rỡ báo tin với vợ, vợ tôi nói như vậy là ḿnh có thể về quê được rồi, v́ thế nền nhà vừa đấp chưa xong phải bỏ vở lưng chừng.....
Từ đó tôi bắt đầu những ngày mới sống nơi quê vợ.....

.........Lehong.........

Nguyệt Viên 20-09-10 08:46 PM

NV đă đọc hết topic này của bác lehong và rất cảm động, chia sẻ với bác lehong về những quăng thời gian đă đi vào dĩ văng của ḿnh. Nhưng NV cũng mong bác lehong để ư đến Nội quy và các Quy định của diễn đàn để tránh những điều tế nhị đáng tiếc có thể xảy ra. Cám ơn bác lehong rất nhiều. NV xin chân thành chúc bác và gia đ́nh vạn an.

lehong 24-09-10 02:05 AM

Chọn phương án sống


Xă Tam B́nh, tỉnh Tiền Giang trước năm 75 vẫn ảnh hưởng phía Quốc gia nhiều hơn trên vấn đề an ninh và Chánh trị. Tuy nhiên vào những tháng đầu năm xuân Ất Măo th́ bộ đội miền Bắc đă xâm nhập vào miền Nam v́ thế một phần đất Tam b́nh đă bị "Bộ đội giăi phóng" trấn giữ và chiếm đóng. Như vậy có thể dân chúng ở đây c̣n nhiều t́nh cảm hơn đối với những người phục vụ chế độ cũ

Riêng về xă Ngũ Hiệp lại là vùng sôi đậu, thành phần thoát ly và nằm vùng rất nhiều. do đó khi giành được chính quyền rồi th́ họ có ḷng thù hận với những người xưa nhất là những Sĩ quan cũ. Anh vợ tôi v́ lư do nầy nên không được xoá quản chế và gặp nhiều khó khăn đă khiến anh trốn khỏi xă đi nơi khác làm ăn

Cho nên khi chọn phương án về quê th́ tôi chọn Tam B́nh v́ những lư do trên, hơn nữa nơi nầy có người anh bạn cốt chèo đang làm Phó Xă trưởng, ḿnh có thể dựa vào uy thế của anh để sống được yên thân
Trước đây anh chỉ là người "Trốn lính", và mấy tháng sau cùng bộ đội miền Bắc đă dùng nhà anh để làm chổ trú quân. Như vậy gia đính anh xem như "Có công với Cách mạng" nên sau ngày"Giải phóng" anh đă được trọng dụng.
Hơn nữa anh có dành cho tôi khoảng đất trống với một số cây vườn cất nhà để ở, tạm sinh sống qua ngày và xem t́nh h́nh bên vợ tôi có dễ dăi hơn không rồi tính toan về bên ấy nếu hoàn cảnh cho phép

Suốt gần một năm sống gần anh, tôi vẫn buôn bán với nghề bán vé số. Năm ấy Thị xă Cai lậy bị nước dâng cao, việc buôn bán ế ẩm, tôi chuyển sang nghề mua vịt trong các vùng sâu đem về bán lấy lời
Vịt mua xong tôi cho vào cần xé, buộc ràng lại và chở bằng xe đạp. V́ đường xa nên khi về đến nhà th́ có một số bị chết ngộp, những con nầy tôi bán lấy lại vốn và số c̣n được "gọng" để đem bán từ từ....
C̣n Vợ tôi th́ thường xuyên về lại bên mảnh đất nhà, làm cỏ vườn và chuẩn bị cho ngày chúng tôi được về bên ấy dung thân

T́nh h́nh bên quê vợ tôi quả thật gay go, tôi đă tŕnh giấy ở Ấp để xin tạm trú nhưng vẫn phập phồng nếu xă hay Huyện kiểm tra. Thế là những đêm có tiếng chó sũa nhiều th́ tôi phải chạy ra vườn ẩn trốn y như một tù nhân trốn trại hay cướp của giết người

Về quê vợ thật t́nh tôi không biết làm ǵ, tôi tạm mua Ve chai, lông vịt, thau, mủ nhựa.....
Có hôm tôi mừng rỡ v́ mua được số lông vịt với giá thật rẻ liền chạy ra Cai lậy để sang lại. Thầu không nhận mua v́ lông vịt toàn là thứ lông cánh của vịt thay lông, thế là tôi rầu rĩ sợ là bị lỗ vốn, nhưng sau nầy tôi khôn khéo trộn với nhiều thứ lông búp khác nên cũng bán được suông sẻ. Nghề nấy thật khó kiếm ăn nên tôi trở về nghề cũ : Bán vé số

Ban ngày th́ tôi bán vé số ở mấy ấp trong xă, vợ tôi cũng cùng tôi vào nghề, em bán đầu trên th́ tôi bán ở cuối xă. Thu nhập của vợ chồng tôi cũng tạm sống sung túc so với một số gia đ́nh sống nghèo khó ở vùng đất nầy

Đang làm ăn ngon lành th́ "Tám Yến" người Cậu bà con xa với vợ tôi và Dượng Tư ( Bà con xa) đang giữ chức vụ trong chánh quyền mới nói với Mẹ vợ tôi rằng : Chồng con Tám là Sĩ quan Ngụy mà về đây đi bán luồn tuôn trong ấp sợ rồi ngoài Xả, Huyện biết th́ không ổn cho nó "
Thế là tôi phải từ giă nghề bán vé số mà lâu nay nó đă giúp tôi cưới được vợ cũng như nuôi sống gia đ́nh tôi

.........Lehong.........

lehong 25-09-10 08:01 PM

Nghề nuôi vịt đẻ

Người em vợ của tôi trước đây sinh sống vào nghề nuôi vịt đẻ, nhưng v́ đến tuổi "Nghĩa vụ quân sự" nên nó phải đăng kư đầu quân. V́ vậy nó năn nỉ tôi sang lại bầy vịt của nó với giá hời. Đang vô công rỗi việc cho nên tôi nhận mua dùm nó, thế là một anh bán vé số trở thành thằng chăn vịt không chuyên

Ngày tháng dầm mưa dăi nắng để chăn đàn vịt thật là gian khổ vô cùng, v́ sợ nó len vào các mương, rạch mà người ta nuôi ấu, sen và cá. Những khi nước lớn lại phải canh chừng, theo dơi, ngại nhất là vịt theo nước rồi vào phá mạ hoặc lúa non của bà con th́ nguy. Đôi lúc nó nhập vào đàn vịt của người khác th́ kể như ḿnh mất nó, nhất là cái loại vịt trắng, nó rất ngu v́ khi nhập vào bầy người khác, hoặc theo mái là không trở lại bầy

Có hôm mấy con vịt trống của tôi theo mái nhập vào bầy của cậu Ba Heo, câu nầy v́ tham lam không cho tôi nhận lại mặc dù tôi năn nỉ hết lời. Thời may, mấy ngày hôm sau nó nhớ đàn trở lại c̣n dụ theo hai em mái nữa mới ngon. Ba heo đă vô t́nh với tôi th́ tôi cũng cạn nghĩa với Câu. Tôi bắt hai con vịt mái làm thịt nấu cháo nhậu chơi chớ quyết ḷng không trả lại cho Cậu

Ông hàng xóm Hai Ngưu cứ cười tôi với tiếng gọi vịt không giống bất cứ một ai nuôi vịt trong ấp nầy. Tiếng kêu khác thường khiến ông cười thỏa thích, có lần ông bảo với Má vợ tôi : " Chồng con Tám nó kêu vịt ǵ nghe lạ lùng quá mà sao lũ vịt vẫn nghe được mà gom lại"

Th́ ra chỉ cần ta sống chung và quen thuộc, thân t́nh với chúng th́ dù là loài vật cũng hiểu được ư người

Vui nhất của nghề nuôi vịt đẻ có lẻ là mỗi sáng đi nhặt trứng của chúng, chúng gom lại đẻ một ụ nhiều trứng là hôm vịt đẻ sai, c̣n hôm nào lẻ tẻ một nơi vài hột kể như ngày đó phải canh chừng v́ chúng đẻ đồng, không theo dơi được là kể như mất một số hột. Nh́n những ổ đầy ấp hột mà ḷng cảm thấy sung sướng v́ đó là công sức thành quả của ḿnh

Hơn sáu tháng sau th́ vịt bắt đầu già rồi thay lông, trong thời gian nầy số lượng hột sẽ bị giảm rất nhiều nuôi không c̣n có lợi nữa nên tôi đành phải bán thịt
Vịt được phân làm nhiều lần và được chở bằng xuồng sang Chợ Lách để bán v́ nơi nầy chợ đông người tiêu thụ hơn. Vợ tôi nhận phần đứng bán vịt, c̣n tôi ở lại coi chừng xuồng
Đến trưa trở lên chợ coi vợ tôi bán thế nào th́ hởi ôi ! Bán chỉ được vài con

Vợ tôi bảo tôi coi chừng bán để đi vệ sinh.... Tôi bắt đầu ngồi xuống th́ lại có khách ngồi xuống mua
Họ hỏi tôi "giá bao nhiêu một cặp vậy anh ?" Tôi trả lời " Dạ , hai mươi lăm ngàn "
Thế là mấy bà khách đi ngang qua nghe được vội vàng ngồi xuống lựa
Cũng may, lúc đó cô em bán gà ngồi cạnh tôi nhắc nhở ; "Em thấy chị bán hai mươi lăm ngàn một con, sao bây giờ anh bán hai mươi lăm ngàn một cặp "

Tôi xấu hổ xin lỗi khách mua và tưởng là họ sẽ bỏ đi, có ngờ đâu họ vẫn tiếp tục lựa và trả đúng giá như vợ tôi bán kèm theo câu nói đùa " Đàn ông mà cũng giỏi buôn bán quá"

Điều nầy mấy bà nhận xét có phần đúng, v́ trong việc buôn bán tôi rất được nhiều khách hàng chiếu cố
Trong thời gian bán vé số, có nhiều khi bán gần giờ xổ mà vẫn chưa hết, tôi có thể đổi vé để lấy thịt heo, những thứ ǵ có thể cần thiết cho gia đ́nh, nhất là khi ngang qua những đám tiệc họ thường gọi tôi vào mua vé số, mời tôi ở lại chung vui với gia đ́nh. Tôi từ chối v́ ḿnh c̣n nhiều vé quá , bà con biểu tôi đừng lo, cứ thông thả chơi, vé c̣n lại họ sẽ mua hết cho. Thật may mắn là ḿnh được no ḷng và an tâm về phần vé ế

Những ngày đầu khi về với tôi, thấy tôi cực khổ nên vợ tôi năn nỉ cho buôn bán ǵ đó để phụ tôi. Nhận thấy khi thăm nuôi đứa cháu đi nghĩa vụ ở Đồng Tâm th́ thấy nơi nầy buôn bán bánh ḿ rất là đắc , hơn nửa bán bánh ḿ chỉ vào những ngày thăm nuôi chớ không thường xuyên nên tôi đồng ư

Ngày đầu bán tôi chỉ lấy 70 ổ để bán, thế mà ngồi măi tới trưa vợ tôi chỉ bán duy nhất được một ổ , vừa lúc ấy gia đ́nh bên vợ tôi đến thăm nên đành mang bánh về phân phối cho họ mang về quê làm quà. C̣n về việc bán trái cây vườn th́ vợ tôi buôn rất nhanh v́ là cây nhà, lá vườn đâu có vốn mà lo sợ lỗ lă

.........Lehong.......

lehong 29-09-10 02:32 AM

Đi làm lúa

Sau hơn sáu tháng mệt mỏi với đàn vịt đẻ, nay đă thoát khỏi những lời dèm pha trách mắng của bà con hàng xóm khi thiếu kiểm soát chặt chẽ để vịt vào ruộng mạ hay mương tôm . Tôi trở về đời sống của một anh dân vườn chính hiệu

Mặc dù là dân thành phố tôi chưa từng dùng đến cái len xúc bùn dù là trong những ngày "Tù cải tao" gian khổ . Thế mà nay tôi phải lội xuống mương xúc bùn quăng lên bờ, trước là vét mương cho thêm sâu để chất chà dụ cá, hai là nhờ lớp bùn phù sa nầy bón phân cho cây trái trong vườn

Vườn cua vợ tôi vốn là mảnh vườn tạp với nhiều loại cây trái với chủ yếu là vườn xoài
Qua hơn mấy chục năm từ thời ông già vợ tôi trồng th́ nay nó đă cằn cỗi, không được sai trái, hơn nưa giá xoài đang xuống giá v́ thiên hạ trồng quá nhiều . Trong vườn lai tạp với các cây dầu u, mít, ổi, bàng, chanh, dừa ..... mà các rễ cây đă chiếm phần lớn diện tích khiến các cây ăn trái khác không thể tốt tươi

Với đất bùn phù sa đó tôi trồng thêm rau lang, rau muống, rau dền, nhiều chổ trống lại cuốc trồng khoai ḿ, khoai mỡ và cấy cả nấm rơm, những loại ǵ có thể tạm thời làm món ăn hằng ngày trong gia đ́nh
Những khi rảnh rỗi tôi và vợ theo bà con đi cắt lua mướn ở kinh (Vùng Đồng tháp Mười, mộc Hóa .....)

Khi đến nơi th́ người ta đă không c̣n mướn nhân công thêm nên bọn tôi lại đi mót lúa, những cọng lua sót lại khi họ gặt hay là những bó rơm họ đập không kỹ lưỡng .

Lại nghe đồn nơi khác cần người thế là vợ chồng tôi xuôi xuồng để đi đến nơi đó, nhưng tất cả chỉ là những tin đồn thất thiệt, bọn tôi phải ở làm mướn, nhổ cỏ cho chủ .

Đất đai vùng nầy thật là hắc ám, tối ngủ dù là có mùng nhém kỹ đàng hoàng, nhưng tối vẫn bị nó đột kích vô đầy mùng không thể nào ngủ được . Dưới ruộng toàn là sâu với đỉa không biết bao nhiêu, cứ làm được vài phút là phải xem chân ḿnh có bị đỉa hay sâu bám vao không !

Tối vưa chợp mắt bỗng nghe tiếng cú đậu gần đó kêu lên ba tiếng năo nùng, ḷng lại hồi hộp bởi hai đưa con c̣n nhỏ gởi cho bà già vợ trông hộ, sợ v́ ơ hờ mà chúng bị chết sông th́ khổ cho ḿnh (nhà tôi cất dưa mé sông).

Tối hôm ấy chúng tôi không thể nao yên giấc, ḷng cứ phập phồng lo sợ, thầm vái Trời cho con trẻ được b́nh yên
Thế là sáng hôm sao vợ chồng tôi vội vă quay trở về nhà . Chuyến đi nầy kể như hoàn toàn thất bại, nhưng được yên tâm v́ các con ở nhà không bị chuyện ǵ không lành xảy ra

..........Lehong.........

lehong 02-10-10 10:17 PM

MỘT CHUYẾN ĐI BUÔN

Nghe nói ở vùng Mộc Hóa người ta buôn bán dừa thật nhiều lời, do vậy ai vợ chồng tôi quyết định mua dừa để lên đó bán .
Tôi th́ không biết leo cây , v́ vậy tôi gọi thêm Bé Hai, người hàng xóm nhỏ hơn tôi để phụ viêc. Công việc leo và bẽ dừa là phần của nó, tôi chỉ việc phụ thu gom để đem lên ghe chở về, cả công việc tính toán tiền nong
Có hôm lúc bẽ dừa xong th́ nước cạn nên ghe không vào được, tôi với nó phải cho dừa xuống mương và keo qua khỏi chổ cạn .

Hôm tôi với nó vừa cho ghe ra khỏi vàm (Ngă ba rạch và sông lớn) th́ bị sóng gió nỗi lên thật mạnh, lại thêm ghe chở khẩm nên xuưt bị ch́m . Tôi với nó phải lội xuống sông để nâng ghe vào bờ, thu lượm dừa bị sóng vỗ văng ra ngoài lên ghe, nhưng chẳng nghĩ được cách nào để có thể tiếp tục đi đươc. Bỗng chợt tôi có sáng kiến là hạ những quày dừa c̣n nguyên xuống sông, và dùng dây cột theo sau lái ghe . Khi đến nước nơi sóng gió yên lành tôi mới chất trở lại vào ghe và tiếp tục cuộc hành tŕnh

Trên đường đi, tôi gặp những người lái buôn ngược nước trở về và hỏi thăm họ . Họ bảo là trên đó không c̣n ghe dừa nào hết và bán được giá cao lắm . Tôi cùng Bé Hai cố sức chèo cho nhanh để đến nơi, mặc dù ở dọc sông có nhiều khách hàng muốn mua dừa

Hai chúng tôi nôn nóng như vậy là định lên đó bán được nhiều lời và mua lúa cho chuyến về, tức là "Một công , hai việc"
Nhưng khi đến nơi th́ hởi ơi, ghe xuồng dừa đầy ấp nơi đó, lại thêm dừa chúng tôi bị mắc nắng mấy ngày nên rụng cuống, lại thêm dưa bị trầy khi kéo trên mương nên nó trở màu xấu xí, nên chúng tôi quyết định bán kiếm chút đỉnh lời để mua lúa trở về cho nhanh

Ghe được chở đầy lúa, chúng tôi quay trở về .Ṛng ră suốt mấy đêm th́ chúng tôi vào kinh 12 để về Cai lậy chẳng may bị nước gió ngược .

Ghe người ta chạy bằng máy th́ bon bon tiến tới giữa ḷng sông, c̣n ghe chúng tôi chèo th́ nó cứ tấp vào bờ . Ngồi trước mủi ghe tôi phải nại ra phia ngoài lại vô t́nh chạm vào mấy đám chà nên phát ra tiếng động . Trạm kiểm soát phát hiện và bắn súng kêu chúng tôi vào khám

Tôi đâu ngờ ḿnh xui xẽo như thế nầy, bị trạm bắt được th́ kể như vốn lời đề mất hết
Tôi hết lời năn nĩ xin tên gác trạm thương t́nh thông cảm cho hoàn cảnh ngheo khó mà cho chúng tôi đi . Tôi khôn kheo nói nhỏ với Bé Hai xuống ghe lấy giấy tờ cho hắn kiểm tra và kẹp vao đó một ít tiền . V́ đêm khuya và v́ chỉ có một ḿnh hắn trực nên hắn lặng lẽ nhận tiền và giă bộ nói " Tôi tha cho lần nầy, lần sau nhớ biểu em đem giấy tờ đầy đủ . Tôi mừng rỡ xuống ghe và nhanh chóng rời khỏi nơi nầy

Thật t́nh tôi không hiểu sao ḿnh khôn khéo hành động kịp thời để hối lộ cho hắn, bản tánh xưa nay không hề năn nỉ nhờ cậy ai, lại không nhận hối lộ, nên khi phải lo lót cho chúng thú thật tôi rất ngượng miệng mà xin xỏ, nhưng v́ nay hoàn cảnh kẹt quá phải đành quỳ lụy mà thôi

Tưởng đă yên lành, nhưng nào ngờ khi đến ngă ba sông Ba rày th́ lại bị sóng gió lớn . Ghe chở nặng, nên tôi và Bé Hai phải tấp vào mấy cây bần để nương theo làn sóng cho ghe khỏi ch́m
Trở về nhà b́nh yên, nhưng lúa ướt phải ra công phơi mấy ngày cho khô

.......Lehong......

lehong 04-10-10 09:48 PM

ĐỜI LẮM GIAN TRUÂN

Số cây tạp và những cây cằn cỗi trong vườn đứa em và chị vợ tôi đă được tôi mua làm củi và chở bán hết nên tôi không c̣n làm nghề nấy nữa v́ lư do sau đây : Những cây trong gia đ́nh bán lại với giá rẻ nên tôi dễ kiếm lời, các cây nầy đă được hạ xuống xong chúng tôi chỉ việc cưa khúc mà thôi. Nếu phải mua nơi khác th́ ḿnh phải là tay chuyên nghiệp, phải tự đánh giá lời như thế nào ? Đường xá vận chuyển cũng như phải mướn người hạ cây xuống dùm. Việc nầy th́ ngoài khả năng, do đó tôi trở lại làm kẻ "Ăn không, ngồi rồi"

Huê lợi thu nhập của gia đ́nh giờ chỉ c̣n lại một số chuối mà tôi xin giống trồng thêm sau nầy cùng một số cây chanh được chiết cành trồng dọc theo bờ mương. Tiền thu nhập chỉ tạm mua vài lon gạo sống qua ngày
Về phần thực phẩm, th́ vợ tôi bó những nhánh cây làm củi c̣n dư thành bó và tôi có nhiệm vụ đem xuống sông để đặt chà. Những khi nước ṛng tôi đem chà cắm nọc ven sông, đợi khi nước vực ṛng th́ tôi đem thúng để xốc chà bắt cá

Thường là tôi thu hoạch được một số tép lóng, cá bóng , cua.....vv....cũng tạm đủ để kho hoặc chiên, nướng làm thức ăn cho mỗi buổi cơm. Nhờ vào các loại rau, củ tôi trồng xen trong vườn cũng nấu được nồi canh tươm tất. Quả thật :"T́nh nghèo mà vui"

Má vợ tôi thương t́nh đưa thêm một miếng ruộng ở biền ( Ruộng đất thấp, mỗi khi nước rong là nước theo lên trên ruộng) để vợ chồng tôi gieo mạ.

Đám mạ xanh đang tươi màu sức sống th́ thằng em vợ tôi v́ tị hiềm nó lại thả vịt vào "quầng" làm xơ xác cả ruộng mạ. Tôi thật sự chán nản cho nhân t́nh thế thái, định là bỏ luôn ruộng không thèm chăm sóc nữa. Thời may lúc ấy có người bà con bên vợ ghé chơi, trông thấy hoàn cảnh nầy nên thương t́nh khuyên nhủ tôi cố gắng làm xong mùa nầy, Mợ Tư đă xuống phụ với vợ chồng tôi nhổ những đám mạ rậm đem cấy sang nhựng chổ mạ bị vịt phá

Nhờ thế năm đó đám ruộng lại trúng mùa một cách kỳ lạ, số lượng thu hoạch vượt trội mà hồi trước tới giờ chưa từng có ở miếng đất nầy. V́ tự ái, tôi mạnh dạn tuyên bố trả miếng đất nầy lại và không bao giờ làm ruộng nữa

Không thể nằm nhà để sống nghèo khổ măi nên tôi quyết định trở lại nghề bán vé số, là việc làm tương đối nhẹ nhàng nhứt. Chánh quyền họ không cho tôi buôn bán trong ấp, xă v́ sợ bị "Địch vận" th́ tôi chuyển hướng ra thành thị

Lộ tŕnh buôn bán của tôi là từ bến cảng chợ Kho ra ngoài Cai Lậy, vào vùng Mỹ phước Tây ( Cái khu vực gần Vườn Đào, nơi tôi bị "Tù cải tạo" năm xưa. Nhờ số tiền lời nầy gia đ́nh tôi sống sung túc hơn, buổi ăn có thêm nhiều thịt cá v́ tôi thường buôn bán ngang qua các chợ.

Những lúc chiều về như "Đúng hẹn lại lên" hai đứa con tôi đứng ngoài đầu bờ ruộng để trông tôi về cho chúng một món đồ chơi hay thức ăn, củ khoai, lóng mía. Được trông thấy bọn chúng vui cười toe toét miệng mà bao nhiêu nỗi nhọc nhằn h́nh như tan biến.

Cái cực khổ nhất trong thời gian nầy là những lúc trời mưa, Đường quê lấy lội bùn śnh, gặp đất sét th́ hai bánh xe đạp bị dính chặc. V́ vậy tôi phải vác xe qua khỏi đoạn bùn lầy, lại thêm đường về nhà phải qua mấy cây cầu tre lắc lẽo làm tôi sợ hải v́ là dân thành phố xưa nay chưa quen cảnh đi cầu khỉ, nên tôi sợ lắm. Nhưng rồi với thời gian tôi quen đi, đôi lúc c̣n nhanh nhẹn hơn một số dân địa phương nhàn rỗi.

.........Lehong........

lehong 08-10-10 08:22 PM

VUI BUỒN CỦA ĐỜI BÁN VÉ SỐ

Đứa em trai Út tôi từ vùng kinh tế trở về với hai bàn tay trắng.
Gia sản c̣n lại của Mẹ tôi đă được chia cho bọn chúng ra riêng làm ăn th́ nay nó chẳng c̣n ǵ, bởi nhà nước đă "đem con bỏ chợ ". Hô hào vào vùng kinh tế sẽ được giúp đở trồng trọt cấy cày, xây dựng chổ tạm trú. Nhưng tất cả chỉ là ảo vọng : Làm ǵ được với mảnh ruộng c̣n lắm bùn phèn mà kinh rạch chưa được khai thông, khi một số quan chức dựa vào kế hoạch của nhà nước để thu hoạch phần lợi cho cá nhân ḿnh ?

Nó lên năn nỉ tôi, cho nó bán căn nhà c̣n lại mà mẹ tôi dành cho tôi khi qua đời hiện cho đứa em gái tạm ở. Cho nó cơ hội có được số vốn buôn bán sinh sống qua ngày
Bán căn nhà xong nó dựng lại mái nhà nhỏ hơn cho chị em nương náu. Nó bắt đầu vào việc bán cơm tấm, thu hoạch cũng được khá, nhưng chổ nó bán lại bị giải tỏa để làm vườn hoa trồng cảnh cho bến phà. Thế là nó chuyển sang nghề bán nước sâm dưới phà và t́nh cờ gặp được người đại lư vé số thương t́nh biểu nó đổi qua bán vé số, ông sẽ giúp cho cơ hội làm ăn

Bước đầu Ông ta giao gối đầu với một lượng vé với giá hời để nó sang lại cho các tay bán vé số lẻ khác. Lần lần nó trở thành một "Đại lư nhí" với nhiều tay buôn vé lẻ

Thế là nó giao lại vé số cho tôi với giá gốc tôi sang lại cho các tay em kiếm lời
Nhờ thế vừa bán vé số, vừa làm thầu nhí đă làm tôi khấm khá, tiền lời mỗi ngày tính ra mua được một giạ gạo th́ so với dân quê là thu nhập quá cao

Ngày xưa khi mới vào nghề tôi phải lấy giá vé chánh thức bằng giá vé ( Thí dụ : Vé một đồng th́ thầu bỏ mối cũng một đồng, ḿnh phải bán lại với giá cao hơn một đồng mới có lời )
Bây giờ tôi chỉ lấy có 83 cent sang lại 90 cent bằng giá của những tay thầu Cai lậy mà mỗi tháng tôi lại thưởng thêm cho tay em một cử vé nữa, nên có một số tay em bỏ thầu cũ mà lấy vé của tôi để bán

Các Đại lư lớn đôi khi họ giao lại cho các thầu nhỏ không cần cả tiền lời v́ họ chỉ cần lượng vé tiêu thụ nhiều th́ sẽ quay được số tiền gối đầu của nhà nước nhiều hơn, vào việc kinh doanh khác có nhiều lợi nhuận

Đang làm ăn ngon lành th́ có tin em tôi sắp sửa được định cư ở Hoa kỳ, và nó muốn tôi trở về Mỹ tho để tiếp tục làm ăn nơi nầy và cũng giữ lại phần nhà cửa của nó mà trước kia nó được tôi đồng ư bán nhà cũ để làm vốn

Về My tho là tôi phải mất một số vốn gối đầu cho các tay em bán số chớ biết sao bây giờ, nhưng phải đành chấp nhận thôi. Mytho-Cai lậy xa xôi có rảnh đâu mà kiếm họ đ̣i tiền và khi kiếm biết có gặp được không hay lại mất công toi !

Kiểm lại cuộc đời tôi khi bước vào một nghề nào đó đều gặp thất bại lúc ban đầu v́ ḿnh chưa kinh nghiệm trong nghề
Nghề bán lông vịt th́ tôi mua nhầm lông cánh của vịt
Nghề vé số th́ đổi sai để bị mất tiền. Nhớ lần đầu tiên đổi vé an ủi vé Đồng Nai tôi đă bị mất 100 đồng, v́ trước kia đài sổ độc đắc 6 con nên có 54 lô an ủi. đến hôm tôi bán th́ đài đổi lại độc đặc 5 con th́ chỉ có 9 lô an ủi thôi. V́ lầm lẫn tưởng là 54 lô an ủi nên tôi đă xộ mất 100 đồng

Lần thứ hai là vé Tiền Giang, trước an ủi 50 ngàn đồng, sau đổi lại c̣n 25 ngàn , thế là mất toi 25 ngàn bạc. Thời may tôi nhớ bà chủ quán bán Hủ tiếu ở Ngă ba Đông ḥa đả đổi, nên tôi tới năn nỉ bà lấy tiền lại. Bà bảo tiền trúng số bà đă mua hết đồ rồi, nhưng thương t́nh trả lại tôi bằng cách cho tôi ghé ăn hủ tiếu của bà để trừ dần. Vậy là suốt cả tuần lễ tôi phải ghé bà ăn hủ tiếu trừ nợ

Lân thứ ba là vé Long an, trước lô an ủi chỉ có 100 đồng nên khi đi bán tôi cũng đổi được một tờ an ủi. Về giao lại thầu th́ họ tính là 400 đồng v́ đài đă có thông báo mà tôi không biết. Mặc dù không có ư tham nhưng biết t́m đâu người đổi vé để trả lại cho họ 300 đồng ?

Cuộc đời gian khổ của tôi đă qua rồi để tận hưởng những ngày sung sướng hay là tiếp tục kiếp phong trần ?......

.........Lehong........

lehong 13-10-10 07:45 AM

http://i565.photobucket.com/albums/s...ture0015-1.jpg


Nhập hộ khẩu

Chương tŕnh HO dành cho những "Ngụy quân, Ngụy quyền" sau ba năm tập trung cải tạo sẽ được định cư ở Mỹ theo thỏa thuận giữa chánh phủ Hoa kỳ và Nhà nước Cộng Sản Việt Nam tôi được nghe từ lâu, qua tin tức rỉ tai của các bạn bè cùng đời lính . Do v́ không được nhà nước thông bao trên truyền thanh, truyền h́nh, bao chí hay thông báo cụ thể nào cho nên bọn tôi cứ nghi ngờ : "Không biết có phải Họ cho bung ra tin nầy để t́m ra những ai c̣n tư tưởng nghĩ đến "Mỹ - Ngụy"th́ dụ cho ra mặt để tóm luôn một lượt, hầu tránh những mầm móng chống đối sau nầy"

Nghĩ thế nên bọn tôi chần chừ, không dám lộ diện để đăng kư xuất cảnh, vă lại lúc nầy tôi đă về quê, bận bịu với sinh kế gia đ́nh nên không c̣n lưu tâm nữa . Phần ở quê vợ tạm trú khoảng thời gian hơn 6 năm nhưng tôi vẫn chưa đăng kư được hộ khẩu

Sau nầy khi em tôi xuất cảnh nó kêu về Mỹ tho, cho nên tôi phải lo giấy tờ hợp lệ để trở về thành phố
Việc lo nhập hộ khẩu ở vùng quê hắc ám nầy quả thật gay go . Tôi đến xă để làm đơn xin nhập khẩu th́ Chánh quyền xă t́m cách khó dễ để làm tôi năn ḷng : Có lúc họ bảo "Nhân viên lo việc nầy hôm nay không có đến". Có hôm họ nói :Ông Trưởng công an bân việc gia đ́nh, đi ăn giỗ, tác đ́a, đi họp ở Huyện ......V....V.......

Không biết bao lần tôi bỏ công ăn, việc làm đến nhưng lại quay về tay không . Tôi quá đổi bực ḿnh nhưng biết làm ǵ hơn đây .

Hôm đó như thường lệ tôi đến sớm để chầu chực họ th́ gặp một người cũng có mặt sớm nơi đó . Người đó hỏi tôi cần ǵ mà đến sớm như vậy ?
Tôi tŕnh bày với người nầy tất cả nỗi bực tức mà từ lâu tôi mang nặng trong ḷng . Người ấy bao hảy an tâm, hôm nay có cuộc họp của Ủy ban, anh ta sẽ bàn việc nầy với Trưởng công An xă giăi quyết cho tôi và biểu tôi hảy ngồi chờ đợi cho qua giờ họp

Xong cuộc họp tôi không c̣n thấy bóng dáng anh ta ở đâu, nhưng được Trưởng công an kêu vào làm việc . Hắn nói sẽ sẽ chứng nhận đơn cho tôi và chuyển ra Huyện nhưng nói thêm rằng Tôi chứng cho anh nhưng chắc Huyện sẽ không chấp nhận v́ đơn hắn chuyển có ghi " Là Sĩ quan Ngụy, xin Huyện nghiên cứu giăi quyết"

Sau nầy tôi mới biết được người gặp tôi buổi sáng tại trụ sở Xă để xin nhập hộ khẩu chính là "Ông chủ tịch xă" mà tôi không biết .

Cầm lá đơn lên mà tôi vô cùng thất vọng với lời phê nầy, hi vọng được nhập hộ khẩu như tiêu tan, nhưng tôi cũng đánh liều mang đại ra Huyện Cai lậy
Nơi nầy tôi gặp nhân viên mặc thường phục đang ngồi nơi bàn tiếp tân, sau khi xem hồ sơ của tôi xong hắn bao là hồ sơ anh hợp lệ cho việc đăng nhập hộ khẩu, riêng về phần vợ tôi lại gặp trở ngại là hộ khẩu ở nhà Mẹ vợ tôi đă bị Xă xóa tên khi theo tôi về sống ở Mỹ tho .

Hắn dặn tôi về Xă xin giấy xác nhận lạc khẩu cua vợ và trở ra đây sau
Tôi trở về Xă xác nhận xong và ra nộp cho hắn, hắn ta nói sẽ giăi quyết cho tôi nhập vào hộ khẩu của bà Mẹ vợ . Tôi thật t́nh tŕnh bày cùng anh ta là tôi có cất nhà riêng ở đất vợ tôi . Hắn nói thêm như vậy tôi sẽ tách hộ riêng cho anh để sau nầy khỏi mất công
Thật sự tôi không ngờ anh ta lại giúp đở nhiệt t́nh như vậy dù tôi không mất một điếu thuốc mời hắn ngoài hai tiếng cảm ơn

Lo xong giấy tờ hộ khẩu, tôi cũng lo luôn giấy khai sanh hôn thú cho vợ và các con v́ trước kia chưa đăng kư được hộ khẩu th́ các giấy tờ kia không hợp lệ để làm

Có được hộ khẩu tôi lại bị mời đi Lao động công ích hằng năm là 26 ngày mặc dù ngày nhập khẩu đă qua tháng giêng năm mới rồi nhưng tên Tám Yến bắt tôi phải đóng tiền hai năm lao động . Tôi chỉ đồng ư đóng tiền cho năm mới nhưng hắn không chịu và tôi cũng từ chối đóng . Mấy ngày sau tôi chạy thẳng ra Xă đóng tiền lao động năm mới và được cấp giấy . Tám Yến vô lư trách móc với Má vợ tôi là tôi ra Xă đóng mà không chịu nộp tiền cho ngân ủy của Ấp .Thật là buồn cười !

Việc một người dân thành thị về quê để nhập hộ khẩu đă khó khăn vô cùng th́ việc tôi trở về thành phố sẽ rắc rối dường nào ? Em trai tôi khôn kheo tŕnh bày lư do : Tôi là dân sống Mỹ tho từ nhỏ đến lớn, nay về quê vợ lại gặp sự tranh chấp đất đai, bất ḥa với em vợ có thể xảy ra những điều không tốt, hơn nữa v́ khi nó đi th́ c̣n ngôi nhà "từ đường" để lại thờ cúng Ông bà, không thể bán cho người ngoài trong khi tôi c̣n ở quê vợ gặp khó khăn .
Với lư do hợp lư đó, thành phố Mỹ Tho đă chấp nhận cho tôi trở về cư ngụ tại phường 6

........Lehong........

lehong 16-10-10 11:33 PM

Thầu nhí bỏ nghề

Trở về định cư tại thành phố xong, tôi tiếp tục làm ông "Thầu nhí" thay thế thằng em trai tôi đă được xuất cảnh sang Hoa Kỳ

Bạn hàng nơi nầy tương đối đông và tiêu thụ gấp nhiều lần lượng vé số mà tôi đă bán ở Cai lậy. Tuy nhiên v́ nơi thành phố người khách mua vé chỉ chịu mua với giá chánh thức ghi trên mặt tấm vé số, nên các thầu phải bỏ cho tay em giá thấp hơn.
Các đại lư lớn bỏ cho người buôn lẻ là 87 cent cho loại vé một đồng. Tôi nhận vé 83 cent và giao lại cũng 90 cent nhưng cuối tháng tôi cho người lấy vé một ngày vé số. Do đó tôi thu hút được nhiểu bạn hàng bán lẻ.

Bạn hàng nơi thành phố phần đông là các cháu nhỏ đă bỏ học hành v́ cha mẹ không đủ sức lo toan cho chúng. Một số cháu th́ đàng hoàng, lấy vé bán xong hoàn tiền lại cho thầu để lấy vé tiếp cho ngày hôm sau. Có cháu v́ ham chơi gặp đâu vui đó nên cho lắm khi bị ế vé nên phải thiếu tiền lại thầu, nhưng do tôi có cử vé tặng cho cuối tháng nên số tiền thiếu tôi trừ vào cử vé nầy

Một số bạn hàng lớn tuổi lợi dụng sự dễ dăi và hiền lành của tôi nên khi buôn bán được một thời gian với lượng vé lớn th́ họ trốn mất biệt khiến tôi mất cả "ch́ lẫn chài"

Những lúc xế chiều đă xổ số xong mà các em chưa giao tiền là tối hôm đó tôi phải đạp xe t́m các em khắp hang cùng ngơ hẽm, có em th́ thiếu tiền không dám về, có em th́ mất sạch cả vé nên trốn biệt tâm

Bạn hàng thiếu tôi đành chịu cho họ năn nỉ, c̣n tôi v́ uy tín nên không chịu thiếu tiền Đại lư, v́ thế cứ mỗi lần thiếu tiền là tôi phải bù vào có khi cầm cố cả vảng của vợ tôi

Rốt lại làm ăn dưới thành gặp trở ngại và có thể làm mất ḷng nhiều người v́ vấn đề tiền nong nên tôi đành phải bỏ nghề

Cái ngày từ bỏ cái nghề "Thầu nhí" thật là khó xử cho tôi, làm sao khi nghỉ mà ḿnh không mất tiền ? bởi hầu hết vé số các em đều lấy chịu "Bán trước, trả tiền sau". Cuối cùng tôi cọn giăi pháp : Chiều hôm đó tôi thu tiền xong của các người giao tiền sớm và hẹn với họ chờ vé v́ Đại lư lớn chưa phân phối

SỐ c̣n lại nghe tin tôi chưa có vé họ cúp luôn không giao tiền để chờ đợi. Tối lại tôi tuyên bố nghỉ làm thầu và phải chịu mất toi số tiền mà họ chưa giao nạp. Tội nghiệp cho những tay em buôn bán đàng hoàng, đang có chổ dựa làm ăn, nay đột nhiên lại thất nghiệp th́ hỏi làm sao họ không buồn ?nhưng trong t́nh thế nầy tôi phải hành động thế thôi và biết là một vài ngày tới các em cũng sẽ kiếm được người thầu khác bỏ vé cho bán

.........lehong.........

lehong 21-10-10 06:58 AM

Đăng kư xuất cảnh & Bán hàng rong

Khi về cư ngụ tại My tho,tôi vội vă lập hồ sơ đâng kư xuất cảnh theo diện HO. Giấy xuất trại lúc về địa phương chúng tôi phải giao lại cho Phường sở tại quản lư, đến khi cần để nộp hồ sơ th́ Công an phường bảo là đă thất lạc và chỉ cấp cho tôi giấy xác nhận mà thôi.
Pḥng xuất nhập cảnh tỉnh đồng ư cho tôi đăng kư làm thủ tục

Chờ đợi măi cả năm trời mà chẳng thấy tin tức ǵ cả, tôi vội vă đến Dịch vụ ở Saigon để được cố vấn. Nơi nầy chỉ dẩn tôi phải xin phó bản ra trại tại Bộ Nội vụ Saigon. Lo xong giấy tờ, có mấy tay dịch vụ chợ đen chào hàng bảo tôi nếu chịu thêm chi phí th́ họ sẽ giúp cho đôn HO lên ở vị trí cao. V́ không tiền và cũng không mấy tin tưởng nơi họ nên tôi phải chấp nhận thứ hạng HO 34 năm 1991

Trong thời gian chờ đợi tôi phải tiếp tục mưu sinh sau khi giă từ nghề "Thầu" vé số, chọn sang nghề khác

Nhận thấy ngoài nhà chờ khách của phà Mytho- Rạch Miễu, thiên hạ buôn bán rất đắc khách, nên vợ tôi cùng thằng trai lớn ra đó đặt bàn bán Nước đá chanh, sinh tố, thuốc hút......Nơi nầy là chổ các người bán phải tranh đua mời khách, giành giựt mối, là môi trường kẻ lanh miệng th́ hơn. Tuy phải chật vật bon chen nhưng gia đ́nh cũng thu nhập được lợi tức tạm sống qua ngày

Công việc làm ăn suôn sẻ được năm ba tháng ǵ đó th́ Ban quản lư phà đuổi không cho vào buôn bán tự do nữa, nên chúng tôi lại phải đổi nghề

Nhờ vào mái hiên nhà của đứa cháu ở cận bến phà, vợ chồng chúng tôi quyết định nướng khô bán cho khách qua đường, các tay xích lô, honda ôm nghỉ ngơi ăn nhậu, mấy đức cháu nhỏ bán vé số, hàng rong

Mỗi buổi sáng tôi thức sớm lo phần việc đi chợ mua các loại khô như khô mực, cá ba chỉ, cá đường.....và mấy món làm gia vị cho việc ăn khô như tương, củ cải đỏ trắng.... và tự tay tôi chặt phân khô, phân loại, định giá để chiều vợ tôi lên bán. Công việc đơn giăn chỉ nhờ vào một cái bàn để khô, một ḷ than, một cái búa và một tấm thớt để giập khô cho mềm, nhưng cũng giúp tôi sống trọn qua ngày

Măi đến tháng 10 năm 1994 gia đ́nh tôi mới được mời phỏng vấn nên tôi phải nghỉ để chuẩn bị tư tưởng lên gặp phái đoàn phỏng vấn.

........Lehong........

lehong 26-10-10 11:20 PM

http://i565.photobucket.com/albums/s...ture0015-1.jpg


ĐỨA CON NUÔI VỚI NGÀY PHỎNG VẤN

Ngày chờ đợi rồi cũng đến, tôi phập phồng lo sợ hơn bao giờ hết, mặc dù hồ sơ tôi đă nộp đầy đủ như yêu cầu, bởi lẻ giấy hôn thú, khai sanh của các con đểu làm trễ hạn, v́ thời gian tạm trú trên quê vợ Chánh quyền Xă không chấp nhận v́ lúc đó tôi chưa có hộ khẩu. Đến khi có được hộ khẩu họ mới đồng ư cho tôi làm hôn thú và khai sanh cho các con
Lại thêm trong số các con tôi lại có kèm một đứa cháu con của người anh vợ thứ Hai. Đứa cháu nầy là con rơi của anh với bà bồ ở Ba Tri tỉnh Bến tre khi anh về đóng quân nơi đó

Sau năm 75 anh đi cải tạo th́ bà nầy mang thằng nhỏ giao lại cho gia đ́nh anh Hai v́ chồng bà ta ở tù sắp về, nên chị ấy không dám giữ đứa nhỏ để nuôi. Chị ấy nói với Má vợ tôi là nếu Má vợ tôi không nhận th́ bà sẽ cho Cô nhi viện, hay vất nó nơi nào đó cho ai muốn nuôi th́ nuôi.
Trước thâm t́nh máu mủ Má vợ tôi phải đồng ư nuôi và giao lại cho vợ tôi săn sóc từ lúc nó chưa tṛn tuổi thôi nôi. Đến lúc vợ tôi gặp tôi th́ ở nhà nói dối là Cha cháu đi "Cải tạo" mới về. Thằng bé tin tưởng và gọi tôi là Ba, c̣n vợ tôi là Tám theo thứ bậc trong gia đ́nh

Bởi lúc tách khẩu tôi cho nó vào chung hộ và sống chung với vợ chồng tôi cho đến ngày hôm nay. Lúc làm khai sanh lại tôi vẫn để nó mang họ vợ tôi và tôi xác nhận nó là con

Lúc vào gặp Trưởng đoàn phỏng vần, sau khi hỏi những chi tiết về đời lính của tôi Ông ta lại hỏi về phần gia cảnh. Tôi thành thật trả lời là tôi có bốn con, trong đó có ba đứa con ruột và một đứa là con của vợ.

Ông cắc cớ hỏi : "Sao con của vợ mà khai sanh anh xác nhận là cha của cháu ?" Không ngờ lúc đó thần khẩu xui khiến nên tôi trả lời khéo léo. Tôi thưa rằng : V́ bởi tôi nuôi cháu từ lúc c̣n bé và tôi đối với cháu là t́nh cảm cha con, hơn nữa tôi biết là một đứa bé khi lớn lên mà trong khai sanh không có cha th́ cháu sẽ tủi với bạn bè, ảnh hưởng đến tương lai của cháu "

Nghe xong câu trả lời Ông ta gật gù và quay sang vợ tôi ngày, tháng năm kết hôn. Vợ tôi trả lời theo như trong hôn thú trễ hạn đă ghi, nhưng ông ta không thắc mắc ǵ cả

Chúng tôi mửng rỡ khi Trưởng đoàn chấp nhận cho chúng tôi được đi định cư tại Hoa Kỳ, không uổng những tháng năm chờ đợi

Nhớ lại từ ngày nộp đơn đến khi đi, chúng tôi chỉ có tốn tiền cho dịch vụ xuất cảnh mà thôi. Mọi việc đi lại trên thành phố tôi hoàn toàn dựa vào hai chiếc xe đạp khi cần có mặt cho cả gia đ́nh như : Khám sức khỏe, phỏng vần

Với bản đồ thành phố Sai gon, cùng hai chiếc xe đạp chúng tôi đă đến được những địa chỉ cần thiết. Thằng cháu lớn chở hai đứa em, c̣n tôi đèo vợ tôi và đứa con nhỏ cũng đến được nơi, được chốn. Khi mệt th́ ngừng lại ăn uống dọc đường, tiết kiệm một số tiền cho ngân sách eo hẹp của gia đ́nh

Đợt khám sức khỏe, vợ tôi và các cháu đều qua khỏi , riêng tôi th́ vướng v́ phổi có vết nám. Qua mấy lần thử đàm tôi may mắn không bị ở lại uống thuốc như nhiều bạn khác. Họ bảo là những trường hợp như vậy khi sang đến Mỹ th́ các Bác sĩ bên nầy sẽ khám lại, định bệnh và cho điều trị

..........Lehong..........

lehong 30-10-10 10:05 PM

NGÀY XUẤT CẢNH

Sau thủ tục khám sức khỏe xong, thông thường như các HO trước th́ chỉ độ vài ba tháng là họ sẽ nhận được giấy báo có chuyến bay sang Mỹ.
V́ tưởng như thế, nên thời gian nầy th́ ḿnh và gia đ́nh tạm nghỉ ngơi dưỡng sức, dự định mời một giáo sư Anh văn về dạy riêng cho cả nhà, nhưng ngại bởi tiền công quá đắc, hơn nữa tiền dành dụm của ḿnh chẳng c̣n được nhiều nên đành thôi. Mặc dù bạn bè và thân nhân nói là nếu ḿnh mở lời là họ sẽ sẵn sàng giúp đở

V́ không tiện liệu được đời sống ḿnh khi qua Mỹ sẽ ra sao ?. Mấy đứa em đi trước nó lúc ở Newyork, khi ở bên chị vợ tận Oregon rồi bay về lại Pennsylvania v́ công việc may hàng lúc có khi không, hơn nữa mấy chủ hàng thường hay gạt công của các tay em bằng cách hạ giá hay giựt luộn tiền công, khiến cho các tay em điêu đứng.
Do vậy, vợ chồng ḿnh không dám mượn của ai hết v́ trót mang ơn mà không hoàn trả được th́ ḿnh sống sao an tâm !

Măi đến gần 8 tháng sau th́ họ mới gọi cho đăng kư chuyến bay. Lúc đưa danh sách xin định cư ḿnh đă chọn hai nơi ;
_ Một là Newyork : Nơi mấy đứa em đă làm xong giấy bảo trợ cho ḿnh trước đây
_ Hai là California : Nơi có đông cộng đồng người Việt sống và thằng bạn của ḿnh đă nhờ xong một hội từ thiện bảo trợ.
Quyết định cuối cùng của việc Hội đồng xuất cảnh là ḿnh phải định cư Newyork, nơi có người thân ruột thịt của ḿnh cư trú

Chuyến bay theo ấn định là 4 giờ chiều ngày 29 tháng 6 năm 1995 và ḿnh đăng kư xe du lịch để đưa đến phi trường. Thay v́ phải hợp đồng đi lúc 12 giờ trưa để lên đến nơi c̣n lo các thủ tục xuất cảnh th́ ḿnh lại hẹn lúc 2 giờ chiều
Khi về đến nhà thân nhân mới bảo đi như vậy là không kịp, buộc ḷng ḿnh phải xin hẹn lại 12 giờ trưa

Hôm ấy trời mưa tầm tả, ḿnh chạy đi lấy hẹn, khuân hành lư ra xe mà thân ḿnh ướt đẩm v́ mưa. Hành lư của gia đ́nh đơn giản chỉ gói gọn trong một Vali nhỏ mà thôi. Trong đó vơn vẹn mỗi người hai bộ quần áo và một mớ bánh, kẹo để làm quà cho thân nhân

Chuyến bay với chiếc KLM của Hà Lan từ Sai g̣n ghé qua Mă lai độ một tiếng đổ xăng và bay suốt sang tận phi trường Amsterdam. Phi cơ bay với độ thật cao khiến cho ḿnh và các cháu bị áp xuất không khí làm nhức cả hai tai, chảy nước mắt dầm dề, mặc dù ḿnh đă chuẩn bị sẵn kẹo chewin gum để nhai khi phi cơ bay cao, thêm vào đó lấp vào tai máy nghe nhạc nhưng vẫn không tránh khỏi bị ù tai

Đến 5 giờ chiều Newyork, khi phi cơ từ từ hạ cánh xuống phi trường, từ trên cao nh́n xuống ta có thể thấy toàn cảnh cả thành phố : Đèn xanh đơ, vàng t́m tỏa sáng rực ở những building cao tầng đến khắp cả đường phố, pha với những ánh đèn của các chiếc xe đang kéo dài lê thê trên đường phố, những hàng cây xanh xen lẩn nơi phố thị thật đẹp vô cùng. Thật không hổ danh là thành phố của nền kinh tế thế giới, một thành phố không bao giờ yên ngủ

Làm xong thủ tục nhập cảnh th́ mấy đứa em đă đón sẵn ngoài cổng phi trường, chúng đón về đến nhà vào khoảng 11 giờ đêm. Gia đ́nh đă chuẩn bị tiệc khoảng đải thân nhân vừa mới đoàn tụ nơi đất khách quê người

........Lehong.......

lehong 05-11-10 04:50 AM

CUỘC SỐNG MỚI VÀ BỆNH HOẠN

Chúng tôi tạm nghỉ ngơi một ngày cho lợi sức, v́ suốt trên hai mươi tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay khó ḷng mà ngủ được, bởi không quen với thời gian thay đổi đột ngột cách nhau nửa quả địa cầu

Đến ngày sau là thứ bảy, chúa nhật tiếp đền là ngày Lễ độc lập của Hoa kỳ nên các cơ quan chánh phủ không có làm việc
Măi đến ngày 05 tháng 07, em tôi mới dẩn chúng tôi xuống hội băo trợ IRC để nhờ họ giúp đở làm giấy An sinh xă hội và nhận tiền trợ cấp

Lần đầu họ cấp cho mỗi đầu người là ba trăm đồng, tổng cộng gia đ́nh tôi nhận được một ngàn tám trăm đồng. Tiền nầy bao gồm tiền mướn nhà và tiền ăn trong tháng đầu tiên

Bởi tạm ở nhà đứa em mà nó không nhận tiền thành thử tôi dư ra chút đỉnh tiền.

Tháng sau th́ hội giới thiệu chổ để mướn nhà. Khi đến coi nhà, trong nhà có tất cả 05 pḥng nhưng mỗi pḥng quá hẹp chỉ kê đủ cái giường, hơn nữa lại ở lầu năm không thang máy nên tôi không đồng ư.

Sau đó t́m được nơi hai pḥng nhưng tương đối rộng răi ở tầng hai với giá Năm trăm rưởi, nhưng hội bảo trợ không cho mướn v́ ngại tôi không đủ tiền đóng. Thế là tôi cậy nhờ người mai mối mướn nhà ở lầu năm, dù một pḥng nhưng tương đối lớn lại thêm có thang máy rất thuận tiện cho việc đi đứng, nên tôi đồng ư.

Người làm mối thông cảm chỉ nhận tiền công mướn nhà là hai trăm đồng thay v́ một tháng tiền nhà như từ trước đến nay họ vẫn làm.
Tôi phải trả một hơi hai tháng tiền nhà : Một tháng là đóng trước khi vào ở, kèm theo một tháng thế chân (Deposit)

Kế đến, tôi phải nhờ mấy đứa cháu dẩn đi khám sức khỏe lại và làm giấy chứng nhận để các con tôi đăng kư học cho kịp niên học

Vợ và con tôi sức khỏe không có vấn đề, riêng tôi do hồ sơ từ Việt nam và ảnh chụp lại vẫn c̣n vết nám cho nên tôi buộc phải tiếp tục điều trị

Sau mấy ngày uống thuốc tôi cảm thấy trong người uể oải, mất ăn, thiếu ngủ và trọng lượng giảm sụt, nên bác sĩ đề nghị đưa tôi vào bênh viện Lebanol để điều trị

Suốt một tháng trời ngột ngạt v́ bị cách ly với bên ngoài, các con tôi c̣n nhỏ tuổi nên không vào thăm được.

Thức ăn Mỹ hoàn toàn xa lạ với tôi, họ mang cơm đến với chất lượng đầy đủ nhưng tôi ăn không được v́ nhạt nhẽo, vô vị. Tôi chỉ có thể dùng được mấy miếng bánh ngọt, cà phê c̣n các thứ khác đành bỏ lại thấy mà tiếc

Vấn đề ngôn ngữ là điều làm tôi bị sóc nhất v́ thiếu thông dịch viên Việt nam
Bệnh viện chỉ có bác sĩ Hoàng là người Việt, thỉnh thoảng đến hỏi thăm và giúp tôi thông dịch những vấn đế quan trọng .

Mặc dù môn Anh văn tôi có học ở Việt nam nhưng là Sinh ngữ 2, lại không có cơ hội đàm thoại với người nước ngoài nên bây giờ họ nói họ nghe, tôi nói tôi nghe . Sau nầy họ thấy tôi cầm sách tiếng Anh để học, họ hiểu là tôi biết chữ nhưng không nghe và nói rành, thành thử khi cần ǵ th́ họ viết vào một tấm giấy và tôi viết trả lời, nên cũng tạm ổn phần nào....

........Lehong.........

lehong 10-11-10 10:58 PM

BỆNH TÂM THẦN

Sau đúng một tháng nằm tại bênh viện Lebanol để điều trị, những ngỡ sau khi xuất viên ḿnh sẽ khoẻ lại hẳn, nhưng buổi chiều vừa về đến nhà th́ tối hôm ấy ḿnh lại khủng hoảng tinh thần.

Tự nhiên ḿnh bỗng nỗi cơn cuồng loạn, cứ ôm giường nằm nín thở để t́m lấy cái chết, suốt đêm cứ đi tới đi lui khiến gia đ́nh không sao ngũ được.

Giữa lúc tuyết đang đổ xuống trắng xóa mặt đường th́ ḿnh chân không, không áo lạnh đ̣i chạy xuống đường, hoặc nhảy lầu tự tử.

Những người thân ḿnh cũng không cho họ lại gần, trong đầu óc miêm man nghĩ ḿnh sẽ nỗi cơn điên bất th́nh ĺnh và có thể gây thiệt hại cho người thân. Cuối cùng gia đ́nh phải gọi cấp cứu để đưa ḿnh trở lại nhà thương.

Trong pḥng ḿnh đă nhảy đâm vào tường để được chết, nhưng bởi vách làm bằng loại giấy cứng nên không xăy ra điều ǵ.

Đến khi cô y tá kêu ra ngoài để ghi lư lịch, ḿnh đă xô bàn giấy của cô y tá và hành hung cô ta nữa.

Hai người Security bắt giữ ḿnh lại và suốt đêm đó họ trói hai tay và chân vào giường, cho uống thuốc để ḿnh ngủ. Sáng lại gia đ́nh vào thăm thấy cảnh nầy nhưng vợ ḿnh không dám mở ra v́ hai người bảo vệ vẫn luôn canh trước cửa pḥng.

Ḿnh tự mằn ṃ mở được hai tay và chân, bảo vệ thấy nhưng họ không nói ǵ, ḿnh lại xuống giường làm mấy động tác thư giản và bước tới bước lui, đi lại trong pḥng

Sau cùng ḿnh nhờ họ dẩn đi pḥng vệ sinh. Như vậy tâm thần ḿnh tạm ổn định lại, nhưng bác sĩ quyết định cho ḿnh nằm lại để chửa trị về tâm lư.

Cơn bệnh giảm dần, ḿnh có thể bước ra đi dạo ngoài hành lang. Các y ta đă vỗ tay vui mừng v́ nghĩ là ḿnh đă thoát qua cơn nguy hiểm.

Khi dạo quanh bệnh viện ḿnh lại gặp những bệnh nhân vừa mới chết được tải đi nơi khác làm ḿnh kinh hải. Khi về đến pḥng không hiểu nghĩ như thế nào bỗng dưng ḿnh viết thư trối trăn nhắn lời lại với Vợ và các con trước lúc ḿnh từ biệt gia đ́nh.

Bác sĩ Hoàng vào thăm bệnh, thoáng thấy bức thư ḿnh viết biết ḿnh đă trở chứng lại nên gọi Bác sĩ chuyên khoa đến làm nhiệm vụ. Bác sĩ đă làm các khám nghiệm như gỏ chân, đem chụp h́nh đầu......V.....V.....

Trước bác sĩ dự định hai ngày sau là có thể xuất viện được, nhưng với hiện t́nh nầy ḿnh phải chịu tiếp tục điều trị

Thời gian kéo về điều trị hơn nửa tháng ḿnh được xuất viện về nhà, nhưng giấc ngũ vẫn không đến được với ḿnh. Cầm cuốn sách lên đọc th́ cảm thấy muốn ngủ nhưng khi bỏ cuốn sách rồi th́ hai mắt mở trao tráo.

Hằng đêm vẫn thức trắng canh thâu, cứ nằm xuống chừng 5 phút th́ lại đứng dậy đi tới đi lui trong pḥng. Có lúc thấy như trời đất chuyển xoay tối đen như mực, tâm hồn như lâng lâng bay bổng, may mà ḿnh c̣n có chút lư trí bấm ngay remote của truyền h́nh. H́nh ảnh hiện lên và hồn ḿnh bắt đầu quay trở lại hiện thực

Y tá vẫn đến chích thuốc trị bênh phổi cho ḿnh mỗi tuần 3 lần. Như thường lệ có lúc thân nhiệt ḿnh lên đến 102 độ F, người y tá ngần ngại chích và hỏi ư ḿnh.

Khi c̣n trong bênh viện nhiệt độ có lúc đến 103 độ F nhưng trong đó họ vẫn tiêm thuốc mà không có ǵ nên ḿnh đồng ư cho y tá chích
Y tá vừa rút kim ra xong, bỗng nhiên ḿnh thổ huyết rất nhiều lại thêm đi tiêu ra máu đen mà rất hôi thúi, Y tá hốt hoảng gọi cấp cứu và chuyển ḿnh vào bênh viện North Central
Bênh viện phải tiếp máu và đem vào pḥng đặc biệt theo dơi

Khoảng 10 ngày sau ḿnh được ra về, lần nầy th́ người thấy dễ chịu hơn nhiều, có thể lúc ói mữa và tiêu ra máu đen đă giúp cho ḿnh b́nh thản trở lại. Ngủ được và ăn chút đỉnh, nhưng vẫn sợ khi ai để những vật bén, nhọn gần ḿnh và lúc trên lầu nh́n xuống đường xuyên qua cửa sổ làm ḿnh sợ hải hơn.

Có lúc soi ḿnh trước tấm gương với thân thể tiều tuỵ, hai mắt đỏ ngầu v́ thiếu ngủ, ḿnh cứ sợ cơn điên loạn có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.

Có hôm bọn trộm ŕnh nhà, ḿnh phát hiện được ở cửa sổ câu thang thoát hiểm nên vội vàng đập vào cửa và la lớn cho chúng sợ hải bỏ chạy.
Đứa con gái giật ḿnh tỉnh giấc, cứ ngỡ ḿnh nỗi cơn điên nên nó gọi 911 báo cấp cứu, và ḿnh phải đính chánh kịp thời báo là có người ŕnh nhà nhờ Cảnh sát đến truy t́m......

........Lehong.......

lehong 15-11-10 03:18 AM

VỀ THĂM QUÊ HƯƠNG

Qua ba năm sống ở xứ người, trải qua những cơn bệnh thập tử nhất sinh, cứ ngở là ḿnh sẽ không c̣n cơ hội trở về thăm viếng quê hương, thăm lại những thân quyến, bạn bè mà từ lâu ḿnh xa cách

Ngồi trên chiếc phi cơ từ Đài loan về Sai gon, tâm hồn ḿnh cảm thấy gần gũi với quê hương. Phi cơ từ từ hạ thấp được nh́n toàn cảnh thành phố ngày xưa mà dạ ḷng náo nức, chỉ mong phi cơ đáp nhanh xuống phi trường, thoát ra cửa để gặp lại người thân th́ sẽ biết mấy vui mừng, nhưng v́ thủ tục nhập cảnh khó khăn và đông đúc nên hơn một tiếng đồng sau ḿnh mới ra được khỏi cổng. Gia đính gặp mặt, tay bắt mặt mừng hàn huyên đôi lời lại phải lên xe để trở về nhà.

Về đến Mỹ tho đă ba giờ chiều, Đối diên với cái nóng oi ả của mùa hè Việt Nam khiến ḿnh mồ hôi nhỏ giọt và thân thể như bám phải chất muối nên ngứa ngáy khó chịu vô cùng
Đêm đến v́ thời gian thay đổi khiến ḿnh không ngủ được hết bốn năm ngày, sau đó cũng dần quen.....

Ở Mỹtho được vài hôm là gia đ́nh phải về Cai lậy để thăm gia đ́nh nhà vợ, vùng quê ngày xưa mà có thời gian ḿnh sống bảy năm nay đă hoàn toàn thay đổi.

Ngủ hiệp ngày nào dân t́nh nghèo khó với những thửa ruộng luôn thu hoạch thất mùa. Nhưng từ ngày có bờ đập do Thuỵ Điển trợ giúp đă giúp dân chủ động được nguồn nước. Họ thay đổi không c̣n trồng lúa nữa mà lên liếp làm vườn trồng những cây đặc sản như : Xoài riêng, nhản.....khiến nông dân một ngày khấm khá thêm.

Ấp Thuỷ Tây ngày xưa nghèo xơ, nghèo xác th́ nay người dân cũng có được cái ăn cái ở với những chiếc Honda, những căn nhà làm tường lợp ngói, họ c̣n có thêm những tiện nghi sinh hoạt như điện và Truyền h́nh để giải trí

Nhưng những cây vười vươn cao khiến nó cản mất ngọn gió từ sông thổi vào khiến người trong nhà cảm thấy ngột ngạt, chứ không như ngày xưa với đồng ruộng trống trải ngọn gió lùa vào làm mát rượi thân người.

"Cảnh mới người xưa luống ngậm ngùi" bởi nhửng thay đổi như đă làm lu mờ kỷ niệm năm nào : Không c̣n thấy được những đàn vịt xuôi ngược ḍng nước để t́m mồi, không c̣n có những cánh diềubay lơ lững mà bọn trẻ thường thả những lúc chiều về.....

Sự thay đổi, mất mát nào ḿnh cũng cảm thấy luyến nhớ dù đó là thời gian cực khổ của đời người.

Có đôi lúc ḿnh muốn được như xưa, muốn trầm ḿnh dưới sông để t́m con tép con cá..., muốn được tự tay thả một giàn bầu, giàn mướp, được nh́n nó đậu bông sai quả là ḿnh thích thú biết mấy, nhưng làm sao t́m được khi tất cả đă biến đổi theo thời gian và cuộc sống

Vui chơi được ba tháng, gia đ́nh ḿnh đành phải tạ từ người thân, bạn bè với nhiều luyến lưu, nuối tiếc
Ngày chia tay kẻ ra đi và người đưa tiển cùng rơi ḍng lệ thảm. Sự biệt ly hôm nay biết sẽ c̣n gặp nhau để tay bắt mặt mừng hay vĩnh viễn mất nhau khi cuộc đời nhiều biển dâu thay đổi ?

.......Lehong.......

lehong 10-12-10 04:33 AM

BÊNH NAN Y

Hôm gia đ́nh ḿnh về Việt nam th́ Hùng bạn của thằng con trai ḿnh có nhờ mua dùm một tượng Phật giây chuyền bằng sừng heo rừng nạm vàng và khi nghe tin ḿnh về th́ Hùng đến để nhận

Trông Hùng hôm nay mập mạp, trắng trẻo khác với mấy tháng trước đến nhà. Thuở ấy hùng ốm tong teo và với tướng cao cao nên trong Hùng có vẽ gầy hơn. Hôm nay thân h́nh Hùng thấy thay đổi rơ nét
Ḿnh t́m hiểu xem Hùng nhờ thế nào mà phát tướng nhanh vậy? Hùng bảo là nhờ thuốc nên ăn ngon ngủ được. Ḿnh

Ṭ ṃ hỏi và nhờ Hùng chỉ thuốc v́ cơ thể ḿnh qua mấy năm bệnh hoạn trông ốm yếu và ăn không được nhiều, hay nói đúng ra ḿnh ăn không ngon miệng. Nay nghe Hùng nói nên ḿnh nhờ Hùng mua dùm thử một gói thuốc để uống xem như thể nào.?

Thật quả là hiệu nghiệm, uống vào xong chừng vài giờ là ḿnh cảm thấy đói bụng và thèm ăn mà lại ăn rất nhiều. Trước kia ḿnh thường chỉ ăn được nửa gói ḿ và trộn một ít cơm, nhưng hôm nay một lần ḿnh có thể ngốn gần hai gói ḿ tôm và ngủ li b́. Ngủ xong, thúc dậy rửa mặt mà vẫn thấy c̣n thèm ngủ

Thuốc Hùng chỉ ḿnh dùng là loại thuốc năm màu với những viên nho nhỏ, mỗi lần uống mỗi màu một viên, ngày hai lần. Dùng thuốc được vài ngày tuy ăn đặng, ngủ được nhưng cơ thể ḿnh h́nh như có ǵ khang khác, không được ổn lắm nên ḿnh không dám tiếp tục nữa.

Nhưng không ngờ sau đó th́ ḿnh thấy bụng có chiều hướng lớn thêm, lúc đầu cứ tưởng là ăn được nên mập, rồi lần lần bụng càng to hơn b́nh thường rất nhiều, có lẻ ḿnh đă bị gan và v́ thuốc đă làm ứ nước nên nó phát triển nhanh hơn. Sau đó là những cảm giác mệt mỏi, khó thở, đi cầu khó khăn là những điềi làm lo sợ nhất

Vào nhà thương khám máu th́ bác sĩ bảo ḿnh đă bị sơ gan, nhưng không có cho toa mua thuốc điều trị. Đi đến các thầy thuốc Tàu th́ họ bảo là bị Sơ gan cổ chướng, nếu bác sĩ chịu rút nước trong bụng th́ họ mới điều trị được, nhưng bênh viện không đồng ư nên ḿnh chẳng có cách nào hơn

Lúc c̣n ở Việt nam ḿnh cũng từng chứng kiến có mấy người quen bị Sơ gan cổ chướng th́ họ đă nhờ uống thuốc ta th́ khỏi, nên mấy đứa em qua thăm thấy t́nh trạng ḿnh như vậy mới mở lời để ḿnh về Việt nam điều trị với những thầy thuốc đă trị hết bệnh cho nhiều người có trường hợp như ḿnh, vă lại tụi nó cũng có ư định về Việt nam chơi nên nó sẽ giúp săn sóc bệnh t́nh

Mới có ba tháng xa ĺa Việt nam nay lại trở về làm bà con ngạc nhiên, nhưng khi nh́n thấy cái bụng to lớn của ḿnh th́ họ đă hiểu và tỏ ra thương hại cho ḿnh

Ngày đầu tiên khi trở về chưa kịp nghĩ ngơi th́ ḿnh vội vă t́m thầy để chửa trị bệnh, hết thầy nầy qua ông nọ nhưng h́nh như không có kết quả ǵ cả luôn những thầy đă nỗi tiếng trước đây. Ḿnh bắt đầu lo lắng nghe người ta bày biểu những thứ thuốc mà nhiều người uống qua hết được bênh th́ ḿnh t́m uống chẳng e ngại : Con cóc nướng với Sa nhân thành than rồi tán thành bột uống, cá trê vàng nướng với cây Xương rồng, Mật rắn lục......v....v.....

Hằng ngày thằng em thứ Tám vẫn thường xuyên bắt có nấu cháo, hứng nước trong cây chuối hột cho ḿnh uống nhưng h́nh như chẳng có kết quả ǵ
Nghe đồn có một Sư cô hốt thuốc trị bênh hay nên ḿnh ṃ tới. Thuốc của cô là thuốc Nam tức là dùng những thứ cây cỏ dể t́m kiếm ở Địa phương. Sau vài ba thang thuốc,cộng vào đó ḿnh cũng dùng tạp nhạp nhiều thứ không ngờ có hiệu nghiệm,

Bụng ḿnh bắt đầu nhỏ dần, đường vệ sinh cũng thoải mái hơn trước rất nhiều, da dẻ đă bớt nám đen hơn trước. Thấy hơi ổn định ḿnh quay trở vể Mỹ, không quên nhờ Sư cô bổ thêm cả trăm thang thuốc để uống, và nếu hết thuốc sẽ nhờ người nhà gởi tiếp sang
.
..........Lehong.........

lehong 13-04-12 07:55 PM

BÊNH VIỆN CHUYÊN KHOA

Từ lâu ở Chinatown, ḿnh nghe nói có Bác sĩ Dũng người Việt nam chuyên trị các bệnh về gan và chỉ nhận những người có bảo hiểm hay Medicare của những người già do chánh phủ chi trả, c̣n ḿnh chỉ dạng Medicaid nên phải tự chi khi điều trị. Do v́ lẽ đó ḿnh không có khả năng tài chánh để lo bệnh

Đến bây giờ nghe bạn bè nói mới có một Bác sĩ trẻ gốc Việt cũng trị gan nhưng nhận cả Medicaid, do vậy ḿnh t́m đến để nhờ cho thuốc uống thêm

Khi đến khám bệnh ḿnh cũng khai thật tất cả những bệnh trạng của ḿnh và cách điều trị ở Việt nam.
Sau khi thử máu bác sĩ bảo rằng ḿnh đă bị sơ gan t́nh trạng rất nặng, số vi trùng B hiện hữu trong cơ thể lên quá cao và không thuốc chữa và cách duy nhất là chỉ có thay gan mới có thể thoát qua hiểm nghèo.

Bác sĩ đề nghị chuyển ḿnh đến bệnh viện Mount Sinai, nơi nầy chuyên về thay các bộ phận con người để đăng kư xin thay gan. Ngoài ra Bác sĩ cho thuốc gan uống để tạm thời duy tŕ t́nh trạng bệnh

Đến Mount Sinai sau khi thử máu bác sĩ đă chụp h́nh cá nhân và làm hồ sơ bệnh cho ḿnh vào danh sách thay gan. Thời gian chờ đợi th́ không thể xác định được, có thể năm bảy năm hay lâu hơn nữa , có nhiều trường hợp chờ đợi lâu hơn đến khi người bệnh tử vong mà vẫn chưa có gan thay. Có người may mắn có lá gan hợp và t́nh trạng bênh nặng mà được thay sớm th́ cũng cứu được mạng sống

Thế rồi mỗi tháng ḿnh đều phải đến bệnh viện để khám bệnh và thử máu xong lại về . Bác sĩ nơi nầy dành quyền cho Bác sĩ gia đ́nh cấp thuốc cho bệnh nhân

Suốt hơn hai năm ṛng ră vẫn mỗi tháng đều đặn đến bênh viện mà không nghe thấy ǵ đă làm ḿnh năn ḷng thối chí và quyết định không đi nữa chỉ uống thuốc của Bác sĩ gia đ́nh và thêm một số thuốc Nam từ Việt nam gởi sang. Bệnh trạng vẫn ở t́nh trạng không thay đổi

Năm 2005 ḿnh lại cùng gia đ́nh trở về Việt nam sau măm năm xa cách.
Ngồi trên phi cơ suốt hơn hai mươi tiếng đồng hồ tại một chổ, mặc dù ḿnh cũng vận động tới lui những lúc đi vệ sinh nhưng khi vừa bước xuống ra khỏi phi trường th́ hai bàn chân ḿnh đă bị sưng to đến nỗi không thể mang giày vào được đành phải mang tạm dép của mấy đứa cháu.

Về đến nhà ḿnh phải ngâm nước muối ấm hai chân và vài ngày sau nó đă trở lại b́nh thường. Ḿnh nghĩ là v́ ngồi lâu một chổ nên bị đọng máu nên bị sưng chân mà thôi. Gia đ́nh mừng vui gặp lại v́ vẫn c̣n cơ hội gặp lại ḿnh khỏe mạnh

Lợi dụng thời gian ở Việt nam ḿnh t́m thêm thuốc để uống như những lúc trị bệnh trước đây, v́ ở Mỹ khó t́m ra những nguyên liệu nầy như ; Gà ri chưn cách thuỷ với vỏ bưởi , Gà ri nhét đậu xanh vào bụng chưn cách thuỷ với rể tranh,V.......V...... Thật sự ḿnh thấy khi uống xong thấy nó dễ dàng trong đường vệ sinh nên ḿnh cũng an ḷng

Hai tháng sau ḿnh an toàn trở về Mỹ và sống b́nh thường như những tháng năm trước, tức là vẫn đến Bác sĩ gia đ́nh nhưng c̣n bệnh viện thay gan th́ ḿnh đă không đến từ lâu

.......Lehong......

lehong 05-05-12 01:58 AM

http://i565.photobucket.com/albums/s...ture0015-1.jpg


CẤP CỨU

Tính ra thời gian về Việt nam chữa trị bệnh đến nay đă hơn bốn năm rưởi, tuy nhiên về việc ăn uống ḿnh không cảm thấy ngon.
Thịt cá, trái cây ḿnh lại không ưa thích.
Bữa ăn thường xuyên thường là nửa gối ḿ gói trọn với cơm hay là những lúc ăn cháo với đường cát, uống nước cũng rất hạn chế

Mấy lúc sau nầy ḿnh cảm thấy mệt mỏi và giấc ngủ đến một cách khó khăn,
thường xuyên dùng thuốc ngủ, nhưng lúc về Việt nam chơi lại bỏ quên thuốc ở trên quê vợ. Khi về Mỹ tho mới nhờ đứa em vợ đem xuống dùm nhưng chàng ta lại lấy nhầm thuốc khác mà ḿnh có sẵn rồi. Do đó mất ngủ liên tục hai ngày và nhờ thế ḿnh quyết định không dùng thuốc nữa

Bắt đầu đến giai đoạn tiểu tiện khó khăn và bụng bắt đầu lớn trở lại, nước da trở nên đen xậm. Đến bác sĩ gia đ́nh khai rơ triệu chứng th́ ông khuyên ḿnh phải trở lại bện viện Mount Sinai để chờ đợi thay gan , ông bảo rằng ḿnh đă bỏ bênh viện hai năm, tuy nhiên v́ đă đăng kư th́ bây giờ nhờ họ lên danh sách lại

Lần nầy ḿnh không trở về Việt nam trị bệnh nữa cũng v́ những lư do : Trong thời gian ở Mỹ ḿnh đă mang theo thuốc ở Việt nam để tiếp tục uống nhưng bệnh vẫn tái phát. Thứ hai là những người ở Việt nam bị bệnh đă chữa trị lành nhưng tất cả đều qua đời khoảng thời gian không quá 5 năm dù họ lắm bạc nhiều tiền và chạy thêm nhiều thầy khác

Do đó ḿnh nghĩ bây giờ trở về cũng vô ích mà thôi, ḿnh lại thay đổi thuốc bằng cách mua thuốc quảng cáo trên báo chí nhưng bệnh không hề thuyên giảm chút nào. Ḿnh nghĩ là hết phương cứu chữa chỉ c̣n tùy vào may mắn. Hơn nữa chết ở Mỹ c̣n có vợ, con c̣n ở Việt nam chỉ c̣n cách cháu th́ về đó làm ǵ !

Bệnh mỗi ngày một nặng hơn, đến bênh viện Mount Sinai cũng chỉ là lấy máu thử nghiệm và họ phát hiện thêm là hai trái thận của ḿnh đă suy yếu nghiệm trọng cần phải thay và đề nghị ḿnh nên đăng kư. Th́ thôi đến non nước nầy th́ họ nói ǵ th́ đành nghe nấy

Thời gian sau càng tồi tệ hơn khi ra ngoài chỉ đi khoảng 50 mét là phải ngừng lại nghỉ v́ mệt và khó thở. Cho đến một hôm đang nằm nhà th́ ḿnh cảm thấy đầu óc cháng váng và không thể thở được. Con ḿnh phải gọi cấp cứu đến. Nhân viên tải thương bảo là không thuận tiện chở ḿnh đến bệnh viện Mount Sinai theo yêu cầu v́ khoảng đường hơi xa và có thể bị trở ngại giao thông sẽ không kịp thời gian cứu chữa nên họ chuyển đến bệnh viện Montefiovre cho tiện hơn.

Sau nầy con ḿnh nói là khi nhập viện khoảng vài phút là hơi thở ḿnh đă đứt, Bác sĩ phải khẩn cấp dùng biện pháp thông tịm Khi tỉnh dậy th́ ḿnh thấy ở hai đùi, hai tay và một bên hang cua ở bả vai đều có đường truyền thuốc.

Thời gian nầy toàn bộ sinh hoạt của ḿnh đều ở trên giường ngay việc tắm rữa, vệ sinh đều tại chổ do y tá phụ trách
Da thịt ở phần bụng, đùi đều trở nên đen kịch như bị phỏng cháy. Sau nửa tháng nằm tại đây th́ bệnh viện lại chuyển đến bệnh viện Mount Sinai để tiếp tục trị liệu

Vẫn là ăn uống, vệ sinh trên giường lại thêm phần tinh hoàn bị sưng tấy lên. Nơi nầy tiếp tục trị liệu và nửa tháng sau họ cho xuất viện, nhưng đi đứng khó khăn v́ phần sưng chưa trở lại b́nh thường

Nặng nhọc phần đi đứng và khó thở v́ bụng quá căng, dùng tay ấn vào th́ da bụng cứng như chứa đá trong đó, và hôm tái khám bác sĩ chấp nhận cho được rút nước trong bụng

Số lượng nước rút ra lần đầu và khoảng gần 3 gallon tức là khoảng mười lít nược Khi rút xong thấy dễ chịu hơn nhưng độ khoảng hai mươi ngày th́ bụng trở lại trạng thái cũ, rồi lại phải rút nước nữa
Hi vọng của ḿnh đều tiêu tan khi trong người hai bộ phận chánh yếu là gan và thận đă bị hư hại nặng nề

........LEHONG........

pumanew 05-05-12 04:03 AM

Đọc nhưng chẳng dám click "thanks"! Chẳng biết nói ǵ ngoài chúc Bác gặp được nhiều May Mắn: gặp đúng Thầy đúng thuốc để sức khỏe ổn định trở lại! Hăy Hy Vọng Bác ạ!

phale 05-05-12 06:13 AM

Mong điều huyền diệu cho anh.

hahaha 05-05-12 07:10 AM

Mong tâm hồn bác luôn an lành trong nỗi đau thể xác!
Cuộc đời thật ngắn ngủi.

hoabeodai 05-05-12 12:28 PM

Chú Lehong!
Thật xúc động khi đọc chuyện đời của chú,dù bênh tật nặng nề nhưng chú vẫn sáng tác say mê,cuộc sống vô thường,bèo cầu mong sự an lành đến với chú LeHong,để bèo được đọc măi những bài "thơ tếu" rất hay và chí lí của chú...

lehong 17-06-12 08:38 PM

TRƯỚC MẶT TỬ THẦN

Hồi sáng nầy ḿnh mới ghé bệnh viện để lấy máu thử nghiệm như thường lệ, về nhà cơm nước xong rồi nằm nghỉ . Đến khoảng 7 giờ tối th́ chuông điện thoại nhà bỗng reo vang, con gái ḿnh đứng gần đó nghe tiếng thoại. Phía bên kia đầu dây là tiếng nói của cô y tá ở bệnh viện Mount Sinai báo cho biết là hiện có một lá gan phù hợp với ḿnh và hỏi ḿnh có đồng ư thay hay không ? Nếu thuận phải chờ cô ấy xem xét lại cẩn thận và báo cho ḿnh biết.

Sau độ 5 phút kiểm tra cô y tá bảo ḿnh nhập viện gấp để làm thủ tục thay gan.

Nghe được tin nầy ḿnh nửa mừng, nửa sợ : Mừng là nếu cuộc phẫu thuật thành công th́ hi vọng ḿnh sống sẽ kéo dài hơn. C̣n sợ là nếu thất bại th́ đây là ngày cuối cùng của đời ḿnh

Cũng có vài trường hợp bộ phận thay thế không được mấy phù hợp nên một số người sau năm, bảy tháng là phải nhập viện trở lại. Hôm đi rút nước trong bụng ḿnh đă gặp một người bị t́nh trạng như vậy. V́ vậy việc thay gan cũng lành nhiều rủi ít tùy vào tài của Bác sĩ và bộ phận của người hiến tặng có nhiều điều kiện phù hợp với người nhận hay không ?

Chú rể tương lai cùng đứa con gái của ḿnh lái xe đưa ḿnh vào bệnh viện cho kịp lúc

Bệnh viện nầy nỗi tiếng về thay bộ phận con người trong những năm vừa qua, là một trong bốn bệnh viện lớn nhất nước Mỹ. Tuy nhiên vừa qua cũng có một sự cố do lỗi của toán phẫu thuật khiến một người thay thận phải ĺa đời. Bệnh viện đă họp bàn rút tỉa kinh nghiệm nghề nghiệp và quyết không để ra t́nh trạng xấu như vậy.

Bắt đầu công việc Y tá đưa ḿnh vào pḥng để lọc máu, thời gian kéo dài cũng gần đến sáng . Sau đó họ lại đưa vào pḥng kiểm tra lần cuối cho thật chính xác về tên họ, ngày tháng năm sinh.
Rời pḥng kiểm tra y tá đưa thẳng ḿnh vào pḥng mổ , ê kíp phẫu thuật đă có mặt đầy đủ

Nh́n ánh đèn mờ trong pḥng nhưng sao trong ḷng ḿnh không thấy ǵ lo sợ, bởi ḿnh nghĩ tử thần đă quanh quẩn ḿnh từ lâu , hôm nay là ngày họ dẫn đi hay phải tạm lánh xa ḿnh qua tay nghề của các bác sĩ hiện diện

Người Y tá gốc người Trung quốc nên khi nh́n ḿnh họ nhầm lẫn là người đồng hương nên ríu rít hỏi chuyện. Khi biết ḿnh là Việt Nam, họ đổi qua Anh ngữ dùng năm ba câu hỏi chuyện về gia cảnh của ḿnh. Họ buộc hai tay và hai chân ḿnh vào thành giường và bắt đầu cho thuốc truyền vào mạch máu. Chỉ năm ba câu hỏi thăm là ḿnh không c̣n biết ǵ nữa. Thuốc mê đă ngấm sâu vào cơ thể bệnh hoạn. Ḿnh đi vào giấc ngủ.triền miên.....

......Lehong......


( Thành thật cảm ơn tất cả bạn đọc đă có lời hỏi thăm và chúc sức khỏe cho Lehong)

lehong 21-07-12 11:56 PM

http://i565.photobucket.com/albums/s...ture0015-1.jpg

THÀNH CÔNG KHI PHẪU THUẬT

Thời gian chầm chậm trôi trong sự hồi hộp, lo lắng của gia đ́nh đang ngồi trong pḥng chờ đợi của bệnh viện .
Mấy đứa em, cháu tôi từ Allentown cũng có mặt ở đó, v́ đường xa nên mới vừa nhận được tin tôi phải giải phẫu th́ bọn chúng qua liến nhưng vẫn không gặp được mặt tôi trước giờ vào pḥng mổ.
Hiện giờ cả gia đ́nh, người thân đều cảm thấy như không khí ngột ngạt căng thẳng bao trùm cả không gian . Họ từng phút chờ đợi nhưng thời gian h́nh như kéo dài ra . Đă gần mười tiếng đồng hồ rồi c̣n ǵ nữa !

Bỗng cửa pḥng chờ đợi chợt mở và hiện ra vị Bác sĩ với gưong mặt tươi cười báo tin là cuộc phẫu thuật thành công và gia đ́nh có thể vào thăm ở pḥng hồi sức, Ông nhắc nhở thêm : Bệnh nhân hảy c̣n mệt nên cố gắng thăm hỏi nhanh v́ bệnh nhân cần thời gian tịnh dưỡng nhiều hơn

Gặp lại mặt tôi ai nấy đều mừng rỡ mà nước mắt chảy dài xuống má .Họ cứ ngỡ là tôi không bao giờ có thể nh́n thấy và tṛ chuyện cùng họ nữa

Tôi thật vui mừng khôn xiết nhưng v́ quá mệt mỏi bởi đang thoát khỏi thời kỳ thập tử nhất sinh và cũng do thuốc mê c̣n hiệu lực cho nên tôi cảm thấy buồn ngủ vô cùng, chỉ muốn được nhắm mắt lại mà thôi . Tôi nói Gia đ́nh yên tâm về để tôi nằm ngủ

Khi chợt tỉnh giấc tôi mới nhận ra là tay chân ḿnh đă được cột vào thành giường bao giờ có lẻ là trong pḥng mổ mà măi đến bây giờ tôi mới phát hiện .Ngang bụng tôi quấn một tấm vải băng và tay đang được chuyền thuốc và nước biển .

Suốt đêm hôm qua tôi chẳng có tí nước nào nên bây giờ cảm thấy cổ hộng và môi thật khô khan nhưng cô Y tá không cho dùng một miếng nứoc nào cả mà chỉ lấy tăm quấn bông g̣n thắm nước thoa lướt qua môi ḿnh mà thôi

Y tá đă đặt xong hồi nào đường dây dẩn tiểu được thông từ lỗ tiểu tới b́nh chứa nước tiểu bên ngoài, việc đi tiểu v́ vậy hơi khó khăn . Thỉnh thoảng cô y tá phải đến đo lượng nước tiểu trước khi đổ đi

Trong ngày đầu tiên họ không cho ăn, uống ǵ cả, đến ngày thứ hai th́ y tá đem lại một hộp Jello để tạm ăn, v́ thức ăn nầy khi vào bộ phận tiêu hóa th́ nó thành nước tiểu chớ không thể thành phân được, v́ họ hiểu trong thời gian nầy ăn để có chất phân sẽ không thuận tiện và có hại sức khỏe cho người bệnh nên không cho ăn

Tôi nhớ thời gian nầy là tranh giải thể thao thế giới, cái truyền h́nh cứ chập chờn , lúc tỏ khi mờ tùy theo cảnh trí bên ngoài làm tôi không thể nào chộp mắt v́ sức khỏe chưa được khá lắm nên không hăng hái xem họ biểu diễn

Đến ngày thứ ba th́ họ chuyện tôi ra pḥng bệnh nhân để tiếp tục điều trị,
Gian pḥng rộng răi với chỉ có ba giường bệnh mà chỉ có ḿnh tôi . Căn pḥng đầy đủ tiện nghi : Truyền h́nh, điện thoại, bàn viết vừa là bàn ăn, cả cầu vệ sinh, tắm rửa mặt đều đầy đủ cả .
Trong pḥng vệ sinh có sẵn giấy vệ sinh, khăn tắm, giấy lau mặt, xà pḥng , rất sạch sẻ vệ sinh, không một chút nào hôi hám

Nơi đây họ cho tôi ăn khá hơn một chút là có cả nước ngọt có chất gừng để uống, cũng Jello nhưng thêm được vài cái bánh ngọt . Bác sĩ và y tá vẫn đến thường xuyên chăm sóc bệnh nhân
Mỗi buổi sáng một nhóm bác sĩ chuyên khoa và sinh viên thực tập đến thăm bệnh, các bác sĩ giải thích về bệnh của ḿnh cũng như cách điều trị để sinh viên học tập, xong họ ra ngoài bàn thảo cách trị liệu kế tiếp cho bệnh ,nhân

Trong bệnh viện th́ thật khó ḷng ngủ được v́ cả ban đêm, ngày y tá trực cứ cách khoảng hai tiếng là đến thăm bệnh nhân : thường là cho uống thuốc, đo áp huyết, thử máu và chích Insulin cho những người có chất đường cao trong máu . Năm giờ mỗi buổi sáng là họ đến lấy máu để thử nghiệm theo dơi . Trên đầu giường có sẵn chuông báo động cho bệnh hân khi cần gọi y tá

Đến ngày thứ năm sau ngày giải phẫu th́ tôi có thể tự đứng xuống giường và đi tiêu, tiểu được mặc dù hơi cố gắng . Khi tiểu vẫn phải tiểu trong b́nh để y tá đến đo và mang đổ đi . Từ sau khi thay cơ quan nội tạng xong không biết sao tôi tiểu rất nhiều và đôi lúc như không thể cưỡng lại được, có lúc đang ăn cơm mà cần th́ phải tiểu ngay chớ không nhịn được > Thật là kỳ lạ !

Tuy nhiên Bác sĩ bào là tiều nhiều càng tốt mà nếu đánh giấm càng nhiều lại càng hay
Có đôi lúc Bác sĩ đến khám mà ḿnh không cản đựoc phải đánh giấm thành tiếng nhưng Bác sĩ lại bảo :Good, như vậy là tốt lắm mặc dù ḿnh thấy hơi ngượng ngập, mất lịch sự

Thức ăn đă thay đổi như người b́nh thường, có cả thịt, rau cải, nước trái cây đầy đủ . Điều nầy khiến cho ḿnh ngạc nhiên vô cùng v́ nếu ở Việt nam khi nuôi những bệnh như vầy th́ thường họ chỉ cho húp cháo chớ đâu ăn không cữ kiêng như thế nầy , Thôi th́ cứ theo lời Bác sĩ chớ biết sao !

.........LEHONG.........

lehong 25-07-12 08:06 PM

http://i565.photobucket.com/albums/s...ture0015-1.jpg


Y TÁ TẠI GIA

Ngày kế tiếp th́ Bác sĩ đến biểu ḿnh tự động đi tắm và thay đồ như thể nào . Họ cũng dặn kỹ chỉ tắm bông sen và không cho nước thấm vào vết mổ
Sau khi vững vàng ḿnh bước ra khỏi pḥng tắm Bác sĩ bảo là ngày mai anh sẽ được xuất viện . Điều nầy làm ḿnh ngạc nhiên hơn v́ cứ tưởng là phải nằm dưỡng bệnh vài ba tháng chớ có ngờ đâu mới đúng tuần lễ là phải xuất viện

Trước khi xuất viện, các y tá phải đến viết giấy và căn dặn về liều lượng thuốc hằng ngày như thế nào ? Cách thử máu đường và tim chích Insulin, đo áp huyết
Tất cả phải ghi vào sổ để khi tái khám đưa cho Bác sĩ theo dỏi, nhưng họ chưa hoàn toàn tin ở tôi v́ họ biết là người bệnh c̣n ảnh hưởng nhiều qua cuộc đại phẩu có thể tâm trí chưa hoàn toàn tỉnh nên phải đợi con gái tôi vào chỉ lại thêm một lần nữa và nhắc con tôi phải theo dỏi thường xuyên tôi

Cầm giấy xuất viện trên tay có ghi ngày tái khám cả hai bác sĩ khoa Gan và Thận tôi vô cùng ngạc nhiên. Tôi nghĩ chỉ có được thay gan thôi nhưng bây giờ họ thay luôn cả thận nữa. Có thể nói đây là trường hợp hiếm v́ có rất ít người được thay hai cơ quan cùng một lúc mà lại là chỉ một ân nhân

Nh́n lại vết mổ tôi mới biết : Ngang giữa bụng hai vết mổ : Một bên trái chừng một tấc, c̣n bên phải khoảng hai tấc, thêm một vết mổ khoảng một tấc sát háng bên đùi trái, chắc đó là vết mổ thay thận

Sau nầy có thời gian coi lại sách hướng dẩn tôi mới biết là thận mới được thay sẽ không nằm ở vị trí cũ mà là chếch xuống bên dưới gần háng bên trái. và người thay thận chỉ thay được một trái mà thôi !

Sách hướng dẩn đầy đủ về các loại thuốc nào uống được khi bị cảm ho, nhức đầu.... V....V...Các thức ăn cho để điều ḥa cơ thể và ngay cả vấn đề sinh lư sau khi thấy khỏe trong người.

Tôi từng nghe những cuộc phẩu thuật như vậy phải cần nghĩ ngơi trong vài ba năm nhưng trong sách nầy thời gian sẽ không lâu như vậy, các bệnh nhân sẽ tuỳ theo sự cảm nhận về t́nh trạng hồi phục của ḿnh và nhất là vết mổ bên ngoài đă lành hẳn

Về đến nhà ḿnh bước lên bàn cân để xem lại trọng lượng th́ hởi ôi nó c̣n chỉ có 92 pound y như thuở ḿnh bệnh ngặt nghèo lúc thời gian mới qua. Da đă có nhiều vết nhăn và các vết nám đen vẫn c̣n trên da thịt, sự bài tiết liên tục làm ḿnh vô cùng lo ngại v́ với trọng lượng như thế nầy mà lại thoát ra lượng nước quá nhiều mỗi ngày có thê đưa ḿnh đến t́nh trạng đuối sức

Y tá về Vật lư trị liệu đă đến để hướng dẩn ḿnh về cách thức đi đứng và nếu cần họ phải đở đần cho đi nếu bệnh nhân c̣n yếu. Tuy nhiên khi thấy ḿnh trong t́nh trạng tốt có thể từ bước lên xuống cầu thang nên hắn an ḷng . Y tá nói Nếu ḿnh cần họ sẽ tiếp tục đến c̣n không là tuỳ ḿnh. Thấy công việc không có ǵ nên ḿnh đề nghị y tá khỏi đến nữa.

Vài ngày sau th́ thuốc men và dụng cụ để truyền dung dịch đă được gởi đến tận nhà và sau đó là một Y tá đến để lo bổn phận truyền dung dịch (Kháng thể). Y tá nầy là người gốc Phi luật Tân, hắn trẻ tuổi và vui vẻ. Theo cách điều trị mỗi tháng hắn phải đến nhà ḿnh một lần để lo nhiệm vụ lấy máu để thử nghiệm và truyền dịch.

Qua vài tháng thân quen ḿnh đối xử với hắn giống như người Việt với nhau. Hắn rất thích những món ăn Việt nên mỗi lần hắn đến vợ ḿnh cũng làm một thứ bánh để cho hắn ăn thử, hắn tỏ ra thích vô củng. Sau hai năm th́ nhiệm vụ củ Y tá đến nhà chấm dứt và bây giờ cứ 4 tuần là ḿnh phải trở xuống bệnh viện để làm công việc mà người y tá làm

........Lehong.........


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 07:43 AM


© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.