Bài dự thi Cuộc thi Thơ Xuân thể loại tự do
MXTD - 01
Hẹn ước T́nh Xuân Mai dịu dàng khoe sắc Đào nhă nhặn buông hương Tắc treo nhành nặng trĩu Rộn ràng khắp phố phường Bồi hồi tay nắm tay Nhịp xe ru giấc say Giọt nắng nào nhảy nhót Cho mắt biếc thêm dài Trên má hồng hây hây Gió nồng nàn khẽ lướt Bâng khuâng lời hẹn ước Bỡ ngỡ cái gật đầu Cuộc đời như bóng câu Mặc mưa gió dăi dầu Chúng ḿnh cùng chia gánh Đôi tán cây tựa đầu |
MXTD - 02
Đón Xuân này nhớ Xuân xưa Đón xuân này em chạnh nhớ xuân xưa Khi phố đông người chỉ ḿnh em lẻ bước Từng ḍng xe măi miết đi xuôi về ngược Xuân rộn ràng sao ḷng em cứ chênh vênh!! Trông nhánh mai vàng em da diết nhiều hơn Ngắm cành đào hồng em nghĩ về anh hơn nữa Nh́n các đôi tay nắm tay, đầu chung tựa Nén ḷng ḿnh đừng trỗi gió đi hoang Pháo giao thừa rộn ràng tiễn ngày sang Chào ngày mới trong niềm vui năm mới Em an ủi dặn ḷng “thôi, đừng đợi” Đông qua rồi, nỗi nhớ chẳng mùa đông |
MXTD - 03
Xuân viễn xứ Chúc mừng ḿnh , sinh nhật ... Môt mùa xuân Không bánh quả như ngày xưa trẻ dại Không áo đẹp không c̣n như thuở ấy Chỉ làn sương vương vấn lối đi về Không ĺ x́ , nhưng vẫn thấy thương ghê Đôi tóc bạc ôi c̣n vui khỏe lắm Ai cũng nói người đi thường lạ lẫm Bốn mùa qua viễn xứ ... Tết quê nhà ! Anh giữa ḷng thăm thẳm phố Bolsa Khu đất Việt mang tên Sài G̣n nhỏ Mấy nẻo người Nam , ta cùng ở đó Góp lời thơ cho đẹp sắc xuân nồng Anh vẫn thường xua nhẹ nắng bên song Nghe em kể mùa hoa vàng nở rộ Anh cũng nhớ từng đêm dài cả phố Chúc mùa sang , lại ấm áp tim người ! Xin hăy làm muôn hạt nắng em ơi Đem hạnh phúc trao cho người bất hạnh Mang sức khỏe về trên từng ngơ vắng Để xuân sau ta lại nhớ xuân này ! Con sẽ về ôm lại Mẹ trong tay Như buổi cuối con lên đường vội vă Ôi đất Việt , sao mà thương Mẹ quá ... Tự ḷng con , khúc nhạc cứ tuôn trào Ai đă từng nghe ngọn gió lao xao Mang giọt máu Rồng tiên người biển núi Xin hăy nhớ ngày xuân thường ngắn ngủi Nếu ḷng ta không giữ được câu ḥ ...! |
MXTD - 04
Mời anh đến quê em Mùa Xuân này mời anh đến quê em Cùng vui ngắm trăng lên, chong đèn đêm nấu bánh Cùng thả thuyền ước mơ trên ḍng Hậu giang phẳng lặng Cùng em với bạn bè đi xin quẻ vận lúc đầu năm!! Mùa Xuân này anh hăy đến quê em Bến Ninh Kiều bao năm dài vẫn luôn t́nh tự thế Chợ nổi Cái Răng mỗi sớm vẫn xôn xao dù bao thế hệ Câu Dạ Cổ măi đậm đà theo từng nhịp sóng dâng Một lời mời chân thật gửi tới anh Từ tận đáy ḷng thành của người con sông nước Giá có thể trải hồn ra để cho anh nếm được Hương phù sa quê em ngọt mát đến dường nào Những cánh đồng dài c̣ săi cánh trời cao Sóng lúa lao xao nói cười chào Xuân mới Em sẽ mặc anh xem chiếc áo bà ba ngày mẹ cưới Mấy chục năm rồi hương rạ vẫn chưa vơi Em sẽ chỉ anh xem ấm áp những nụ cười Những giọt mồ hôi ướt đầm lưng áo mẹ Những vết chim di, đốm đồi mồi trên đôi tay một thời son trẻ Đă nhạt sắc thời gian cho em chắp cánh ước mơ đời ….Về cùng em Xuân này nhé người ơi… |
MXTD - 05
Chúc Xuân Lượng là trong gió xuân bay Én trao mời gọi khiến say hồn người Thanh tao dáng bước em cười Hoa mai nở,rộ thêm tươi vị đời Im nghe ...tết đến khắp nơi Từng nhà sum họp...rạng ngời ư xuân Hai ḍng họa liển chúc mừng Ánh Xuân hé rọi ...tưng bừng phố vui Ngày Xuân ḷng chợt chẳng nguôi Hôm qua c̣n mới ngược xuôi...cuộc trần Trước là xin chúc người thân Hai là xin chúc vạn dân an hoa` Ung dung...chúc hết gần xa Yêu thương,go~ cua...nha` , nha` don xuan |
MXTD - 06
MỘT NÉT XUÂN Làm sao mà biết xuân sang Nếu không chợt thấy trên làn môi em Làm sao mà biết trăng lên Mặt em vành vạnh trong đêm, rạng ngời Làm sao biết được biển khơi Mắt em thăm thẳm để tôi đắm ch́m. Làm sao biết được tiếng chim Nghe em lảnh lót, con tim rộn ràng. Gặp em sang chợ, qua làng Ngẩn ngơ tôi trước dịu dàng nét xuân Dơi theo em bóng xa dần Giữa mưa bay cứ tần ngần măi thôi. Giá em buông một nụ cười Giá tôi dám ngỏ một lời. Giá như ... |
MXTD - 07
Xuân Buồn Dập d́u theo giấc xuân sang Tần ngần mai cúc, ngở ngàng nhành xuân Em tôi,dạo bước dửng dưng Tựa đôi măt níu,chưa từng nh́n qua Bên trời én lượn là đà Người qua ngă phố ta xa em dần Xuân về chợt dạ bâng khuâng Tiếng đời như hóa đầy dâng...Xuân Buồn!!! |
MXTD - 08
Mảnh t́nh Xuân Nhận thư ḷng dạ xốn xang Bao năm mong ngóng bóng nàng biệt tăm... Về quê t́m kiếm, hỏi thăm... bóng chim ... tăm cá... âm thầm nhớ nhung Càng mong thăm thẳm mịt mùng Chỉ v́ cái phút hăi hùng nàng xa... Ngày nào lên gác ngắm hoa đón bông quỳnh nở nàng hoà vào trăng áo lụa mỏng đẹp long lanh nằm nghiêng trên ghế gió lành se se Nàng như đợi phút đê mê tay chàng thay gió vuốt ve thân mềm... Quỳnh khoe cánh mỏng thần tiên trắng trong như ngọc lại mềm như tơ Ngất ngây cảnh sắc mơ hồ hoa đẹp, người đẹp hững hờ được sao Chàng ngợp trong giấc chiêm bao tay run rẩy khẽ chạm vào “bông hoa”... Thế là tai hoạ xảy ra cánh quỳnh tơi tả người xa đằng người Chàng về đời thực chơi vơi những đêm u tối ngậm ngùi sầu đau... Thư nàng hẹn chỗ gặp nhau qua chợ hoa nơi ngày đầu làm quen Chợ hoa ngày tết lấn chen Bỗng một ánh mắt huyền đen mơ màng nh́n chàng như thể ngỡ ngàng thực hư hư thực rộn ràng con tim... Chàng xô chen lấn nhào t́m sợ nàng biến mất hay ch́m vào đêm... Nàng vẫn thanh mảnh lặng im khiến chàng chết lặng mắt t́m mắt nhau Ngỡ qua một khúc sông sâu tưởng chết đuối lại qua cầu b́nh yên Hoa đào rực đỏ t́nh duyên tay nàng run rẩy đưa lên tặng chàng ... |
MXTD - 09
XUÂN VỀ NỢ MẸ Xuân về nợ mẹ những mùa xuân Nợ đôi tay chai sạn nốt sần Nợ bờ vai khô, lưng c̣ng mỏi Nợ mùa giá rét buốt bàn chân Xuân về nợ mẹ những mùa vui Nợ câu thăm hỏi nợ nụ cười Tháng năm vất vả nuôi con khó Cho đến bây giờ chửa được ngơi Xuân về nợ mẹ những bài ca Nợ mẹ cả trời thương bao la Nợ ơn sinh đau và đẻ nặng Nợ ḍng nước mắt mỗi xuân qua. |
MXTD - 10
CÁNH ĐỒNG CHO TA MÙA XUÂN Cha ta đă đưa nhát cuốc đầu tiên xuống cánh đồng Đưa đàn trâu cày trên thửa ruộng Ngày sớm b́nh minh mẹ văi vung trời làm xanh những mầm mạ Chụp những tấm nilon tránh rét Lội xuống bùn tê buốt hai bàn chân. Ngày lúa xanh non là ngày lúa khoe tuổi xuân Ngày lúa dậy th́ hương nồng như mười tám! Cha mẹ ta đă bám cả mùa xuân ḿnh vào cánh đồng mùa khô hạn Để cho ta có tuổi xuân như bây giờ. |
MXTD - 11
Con đă về Mẹ ơi Xuân đến ... Mẹ ơi Trên vành nắng đỗ Ḍng người qua phố Tấp nập niềm vui Lời thơ ngủ vùi Chợt bừng giấc mộng Bao Xuân mẹ ngóng Chờ cháu con về Ôi cánh đồng quê Chợt thương chợt nhớ Ngày xưa muôn thuở C̣n măi trong con Dáng mẹ gầy ṃn Nay c̣ng lưng mơi Một đời gắn gỏi Bên xóm thôn nghèo Chân mẹ tóp teo Mái đầu bạc xóa Vẫn c̣n vội vả Từng ngày chăm lo Con tuổi học tṛ Vô t́nh bất hiếu Không bao giờ hiểu Nghĩa mẹ công cha Mẹ ơi thứ tha Cho ḷng con trẻ Rồi mai bập be Bước chân vào đời Mới hiểu mẹ ơi Mẹ là tất cả Xuân này lạ quá Cho ḷng mênh mang Hôm nay vội vàng Trở về thăm mẹ Đừng buồn con nhé Con đă ở đây Biết bao tháng ngày Con quay về lại Me ơi...măi măi Suốt đời trong con...!!! |
MXTD - 12
Chờ Xuân Lá ơi! Xuân sắp mở ra c̣n rơi lả tả làm ta nao ḷng Lá rụng vàng rực một vùng bàn chân run rẩy ngập ngừng vân vi Biết rằng lá phải rụng đi chắt chiu nhựa sống cũng v́ mầm non Mai này lá lại xanh rờn ấp ôm hy vọng chỉ c̣n chờ Xuân... |
MXTD - 13
ĐÊM ĐÓN XUÂN...VẮNG EM Anh lắng nghe tiếng gió gọi mùa xuân Vườn cau nhỏ xạc xào rung rinh lá Khắp trời khuya, vọng vang lời biển cả Sóng ầm ào gợi nỗi nhớ người xa... Hương cau thơm, dâng vị ngọt quanh nhà Môi nồng ấm, đượm men t́nh quê biển Màn sương buông, nỗi sầu vương chợt đến Hồn bâng khuâng, xao xuyến nghĩ về em... Đêm đón xuân, trằn trọc ngủ không yên T́nh cách biệt, thấy ḷng thêm trống vắng Xung quanh anh, đất trời thôi tĩnh lặng... Gió xuân vờn, đùa cây lá lao xao Biển xuân reo, dồn sóng vỗ dạt dào T́nh xuân dậy... nhớ em, buồn da diết. Những vần thơ đêm nay ngồi đây viết Là nỗi niềm tâm sự của ḷng anh Văng vẳng nhà ai, tiếng gà gáy sang canh Anh biết lắm, giờ này em c̣n thức. Đêm đón xuân vắng nhau sao ngủ được? Nhắn tin về : gửi gió... khẽ hôn em! |
MXTD - 14
HOA ĐẸP NHẤT Anh cùng em dạo bước giữa vườn xuân Em xích lại hỏi thầm : Hoa anh thích ? Em c̣n hỏi : Bông hoa nào đẹp nhất ? Nh́n em cười : Anh thích nụ hoa ... em ! Em thẹn thùng , đôi má ửng hồng thêm Đôi mắt biếc ngước nh́n lên âu yếm Anh càng thấy trái tim ḿnh xao xuyến Anh chọn rồi : Hoa đẹp nhất là ... Em ! |
MXTD - 15
XUÂN ĐÔI TA... Xuân đối với người ta Là bắt đầu, hạnh phúc Xuân đối với đôi ta Có nghĩa là kết thúc! Lời chia tay rất vội Như gió thoảng mây trôi Chẳng ai người có lỗi Chỉ là t́nh phai phôi Cho nhau ṿng tay ấm Trao nụ hồn nồng nàn Mùa đông không thấy lạnh Nụ cười nghe ngân vang... Là vàng thu úa nát Ươm mầm cây sinh sôi Ta ngồi nghe gió hát Mắt long lanh ánh ngời Khát khao và bỏng rát Như ánh nắng ban ngày Khúc đồng ca mùa hạ Đốt cháy hồn, ta say! ... Ṿng thời gian vội vă Xoay vần cả yêu thương T́nh chênh chao nghiêng ngả Trong hiện thực đời thường... Xuân đối với người ta Là bắt đầu, hạnh phúc Xuân đối với đôi ta Có nghĩa là... kết thúc ! |
MXTD - 17
XUÂN TRÊN ĐẤT KHÁCH Xuân này nữa là vừa tṛn bốn năm Con chưa về thăm mẹ nửa mùa vàng Nơi đất lạ nghe đài báo xuân sắc Con bên này quặn thắt lại ngẩn ngơ. Chiều xuân nồng, mai làng khoe thắm nở Mẹ ở nhà chiếu lạnh lẽo bơ vơ Con lấy chồng xa quê như hành lữ Bốn năm rồi chưa trọn một bao thư… Con nhớ làng: cánh đồng mạ lúa chín, Ánh trăng non lơ lửng ngoài đầu đ́nh, Ánh trăng non suốt một đời giữ ǵn: Là thủy chung son sắt của đời quê. Con nhớ nhà: mái nhà tranh leo loét Sớm khuya tối lửa âm ỉ ngọn đèn dầu Mái nhà tranh đă bao mùa mộc mạc Giản dị, âm thầm chứng kiến từng nỗi đau. Con nhớ mẹ: giữa hai mùa thay lá Giữa ngày nhọc nhằn và đêm tối lao xao Dặm trường con đi bao năm dài đằng đẳng Mẹ vẫn đợi chờ một tiếng khóc nỉ non… Con nhớ chị: tháng ngày xa mỏi ṃn Lặng lẽ xứ người từng nỗi nhớ miên man Buổi vu quy con kết ṿng hoa tang Tiễn chị đi trên chiếc xe màu pháo. Xuân này nữa là vừa tṛn bốn năm Áo thu đông biết bao mùa thay lá, Xuân nắng hạ hết hừng lại băo giông Theo gót chị lại nỗi nhớ mênh mông: Con đau đáu chắp hoa thừa lẻ cánh. Nơi biệt xứ với chiếc bóng cô quạnh: Con nhớ quê: quay quắt tận cơi ḷng Con nước về đổ xuống chảy đôi ḍng, Ngọn đèn dầu lay lắt những ngày đông, Ngọn đèn dầu năm tháng vẫn chờ trông Mẹ giữ cho con bằng cuộc đời cơ cực Sao vội tàn chưa trao kịp một nửa Nửa yêu thương, nửa đong đầy hạnh phúc? Ngọn đèn dầu đêm đêm hằng thao thức Vẫn đợi chờ một dáng dấp xa xăm Xuân này nữa là vừa tṛn bốn năm Con lại nhớ ngọn đèn dầu heo hắt… Gửi mẹ yêu nơi quê nhà! 01/01/2011 |
MXTD - 18
T̀NH NỒNG BÊN BẾP LỬA Hai chục năm rồi, không phải gói bánh chưng Không phải lo mượn thùng đun, cọ, rửa Không phải xếp hàng mua lá dong vất vả Không phải lo củi lửa luộc bánh đêm Hai mươi năm , tết đến vẫn ngủ yên Không c̣n cảnh bon chen lo hàng tết Cứ ung dung ngồi tại nhà, có hết Đầy đủ vô cùng, nhàn nhă, sướng không ? Hai mươi năm! Nhớ lại, thấy bâng khuâng Thiếu một chút t́nh nồng bên bếp lửa... Tết năm nay gia đ́nh đông đủ cả Lại quây quần gói, luộc bánh như xưa Nồi bánh sôi ùng ục đón giao thừa Lũ cháu nhỏ - đợi “bánh cua" - quên ngủ! Phút chờ xuân ngồi bên nhau tâm sự Ngọn lửa hồng ấp ủ những niềm vui... Tiếng pháo hoa bung nở sáng rực trời Đón xuân mới : t́nh người thêm gắn bó Đất nước ta dù bây giờ... mở cửa Xóm làng xưa thành phường, phố, lầu cao Vẫn không quên nét dân tộc tự hào Bánh chưng tết, bếp lửa hồng ấm cúng Câu đối xuân đă bao đời ca tụng: "Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh !" |
MXTD - 19
XUÂN HỜN Năm nay xuân hăy đến muộn hơn Bởi có cô gái đang dỗi hờn Ngày dù chạm mắt không thèm liếc Bỏ tôi đêm về... đêm cô đơn Năm nay xuân chớ phủ sắc hồng Hăy c̣n trắng xoá thuở đầu đông Trái tim em chứa đồi băng giá Chẳng chút thương tôi, kẻ đói ḷng! Năm nay xuân hăy nhắn dùm tôi Tôi nhận tôi sai... tôi sai rồi Em đừng ngoảnh mặt vờ xa lạ Để tim tôi thiếu nửa, chơi vơi... |
MXTD - 20
MÙA XUÂN Mây đă tan Mưa không c̣n nặng hạt Chim én từ đâu Chở nắng về trải hiên nhà Hàng vạn thọ cha trồng Nhu nhú nụ hoa Cỏ dưới chân cựa ḿnh thức dậy Long lanh giọt nắng xuân đầy Mùa xuân của anh Gơ cửa mùa xuân của em Trái tim đi t́m hạnh phúc Giấc mơ Nhớ thuở mười tám hai mươi Vịn tay vào mùa xuân Có hoa thơm quả mượt Nắng trên cành đú đỡn những chồi xanh Mùa xuân về đậu trên ngực em Và mùa xuân rơi vào mắt anh Em đi qua mùa xuân Anh đi qua t́nh yêu Mùa xuân và t́nh yêu |
MXTD - 21
Tết về! Tết về thôn xóm rộn ràng Người lau kẻ quét, gọn gàng tinh tươm. Lá chuối xanh, đậu vàng ươm Mứt gừng mứt bí thắp hương ông bà. Con cháu ở khắp gần xa Về đây đoàn tụ vui ca xuân về. Ăn tết theo kiểu nhà quê Không sang trọng nhưng hả hê t́nh người. Mặt mày ai cũng vui tươi Chén trà thay rượu tiếng cười rộn vang. Hoa mai, hoa cúc, hoa lan Cùng khoe sắc thắm điểm tô xuân ngời. Năm mới đă đến nơi nơi Cùng nhau ḥa với đất trời vào xuân. |
MXTD - 22
NGÀY VÀO XUÂN " ANH ĐI... " Ngày vào xuân ngàn hoa đơm nờ Anh ra đi khung trời thương nhớ H̀nh dáng xưa nay đă phai mờ Muôn nỗi sầu em hóa nên thơ Cảnh sắc xuân dịu dàng đến thế Nhưng sao ḷng chẳng thể nào vui NHớ thương anh nỗi buồn góc bể Lệ thành ḍng chảy ngược vào tim Năm cũ đi rồi năm mới đến Xuân qua rồi hạ đền thu sang Đông ghé thăm cảnh sắc hương tàn Buồn cho phận sao lắm trái ngang Nhớ thương anh ḷng thêm tê tá Trái tim này không muốn yêu ai nguyện thủy chung lời thề giữ trọn Chưa bao giờ em muốn đơn sai Dù biết anh ra đi măi măi Thế gian này anh phải phải cách xa Dẫu xuân qua, tuổi xuân em hết Vẫn một ḷng trọn kiếp yêun anh |
MXTD - 23
XIN LỖI MÙA XUÂN Hà Nội chúng ḿnh ngày càng cao,cao nữa... Dưới chân anh là gạch vữa xi măng Trên đầu anh là xi măng gạch vữa Khắp xung quanh là sắt thép loằng ngoằng Hà Nội chúng ḿnh,một công trường lớn Anh đi về trên những tấm bê tông Ngắm cuộc đợi qua màn h́nh vi tính Có biết đâu én chao lượn đầy đồng Anh cứ ngỡ ḿnh thông tường mọi việc Từ tổng bí thư khoá mười một tới đây Đến Lạng Sơn hôm rồi có tuyết Có biết đâu xuân chỉ thiếu mấy ngày Cuộc sống này biến anh thành cái máy Giam hồn anh trong bốn bức tường Ngày ba bữa nhét đầy cơm rồi chạy Quên đất trời đang rực rỡ sắc hương Xin lỗi nhé bé mùa xuân xinh đẹp Cho anh hôn cánh đào thắm má hồng Cho anh ôm bé mùa xuân thật chặt Anh hết khờ,lẫn bé với mùa đông |
MXTD - 24
TA KỂ NHAU NGHE CHUYỆN MÙA XUÂN Mẹ đất sinh được 4 người con Mỗi đứa cách nhau ba tháng tṛn Xuân-Hạ-Thu-Đông, người một vẻ Tứ phía chân trời ... chạy lon ton Cô Xuân mơn mởn nét non tơ Cô Hạ chói chang đến không ngờ Cô Thu lả lả, hồn đằm thắm Cô Đông băng giá, lắm mộng mơ Một hôm chàng Tết ghé qua thăm Chàng hỏi bốn cô chuyện trăm năm Ai cũng lắc đầu kêu: "Ứ chịu" (Làm kiêu ḱ thực dạ bâng khuâng) Cô Xuân nh́n thấy, đă yêu rồi Nhưng vờ ngoảnh mặt gọi chẳng ơi Chàng Tết yêu Xuân từ độ ấy Chỉ biết phân phân... với kiệm lời Hai đứa sánh đôi có dễ đâu Cành vàng lá ngọc phải thách dâu Của ngon vật lạ, nhà không thiếu Chàng tính sao đây? Chuyện cau trầu... Tết chỉ mang theo mâm ngũ quả Chiếc bánh chưng xanh, pháo sắc hồng Vựa mứt c̣n trắng màu dừa nơn Hỏi nàng, nàng có chịu nhận không? Cô Hạ bĩu môi,Hạ hổng thèm Cô Thu chớp mắt, phải đưa thêm Cô Đông lạnh nhạt quay đi mất Chỉ mỗi cô Xuân đến cạnh bên... Nàng thầm th́ khẽ như nhắn nhủ Chàng phải t́m được một nụ hoa Minh chứng t́nh yêu không phai nhạt Dù ngàn năm nữa có trôi qua... Chàng về suy nghĩ mấy đêm trường Lấy ǵ nhân chứng những yêu thương? Chợt sáng mai ra đầu xóm nhỏ Mai vàng, đào thắm rộn muôn phương Trái tim ngân vang từng nhịp đập Tinh mơ, gơ cửa, Tết dâng hoa Yêu thương dâng lên trong đáy mắt Mưa Xuân khe khẽ, lệ hoen nḥa .... Đám cưới diễn ra suốt ba ngày Người khắp muôn nơi đều ngất ngây Cứ thế mỗi năm khi Xuân đến Là Tết lại về...trong đắm say... |
MXTD - 25
Khúc xuân xưa Én liệng rợp trời mùa xuân tới Nắng hồng tô thắm cặp vần môi Khoe chiếc lộc non trên cành lá Cựa ḿnh trong sớm mướt sương trời. Xúng xính áo quần lũ trẻ con Đôi mắt tươi vui, cặp mắt tṛn Ríu ran như là bầy chim sẻ Dịu dàng b́nh minh chút nắng non. Bạc màu tóc mẹ, phải thời gian? Vội đến vội đi quá vội vàng Chân chim khảm mờ đôi mắt mẹ Giao mùa xuân cũ cũng sang ngang. Sông xuân nước biếc đẹp như thơ Từng cặp gái trai trẩy hội chùa Nắng nghiêng soi ḿnh theo ḍng nước Nụ cười e ấp khúc xuân xưa. |
MXTD - 26
PHIÊN CHỢ CUỐI NĂM Mùa xuân về trên những chiếc xe thồ Kĩu kịt chở cành đào ra chợ Mùa xuân mềm những tán cây khô Lớp lớp chồi non vừa nhú Xuân rạng ngời mắt người quê lam lũ Lựa hoài quần áo cho con Xuân đậu vào cái diều căng tṛn Con gà trống bị nhồi mắc nghẹn Xuân ửng hồng má cô nàng bẽn lẽn Em c̣n bé lắm anh ơi... Xuân trong veo khúc khích nụ cười Anh bán hàng đến là vui tính Khoác bộ cánh điệu đà,xúng xính Chợ uốn ḿnh khoe những đường cong Gió tị nạnh xua cái rét căm căm Không thể làm ḍng người văn bớt Người tất tả khắp nẻo đường xuôi ngược Vẳng tiếng loa rè của gă hát rong "Diêu bông ơi,hỡi diêu bông..." Chiếc nón sờn đựng đầy bạc lẻ |
MXTD - 27
Xuân hai mươi Chiếc lá tàn theo mùa đông xa măi Ta thênh thang chào đón xuân ngập tràn Mùa én về đón những đợt gió mới Bỗng ngang tang bước vào đời hai mươi. Ta hai mươi Nghe sức sống căng tràn trong lồng ngực Nghe tuổi trẻ quất ào ào gió thốc Nghe máu trong người quần quật lửa yêu thương. Ta hai mươi Sợ ǵ đâu những gian khổ đời thường? Vất vả chuân chuyên ta nào có ngại Cuộc sống xa nhà đào tạo những trung kiên. Xuân hai mươi Nỗi nhớ nhà cứ dập dềnh cơn thắt Đớ sinh viên dứt ḷng đến học chốn thành đô Ta hai mươi chẳng sợ ǵ băo tố Lo mỗi một điều “Ba má ở nhà có khoẻ không?”. |
MXTD - 28
Quà xuân Tân Măo Đêm qua em mơ Anh trở về như trong miền kí ức Nhẹ nhàng Khẽ mỉm cười anh hát Khúc hát ngày nào... vỡ nát một con tim. Đêm qua em mơ Anh quay về như ngày xưa anh hứa "Yên ḷng Hăy chờ anh em nhé" Tṛn một năm ṛng... không ghé đến thăm em? Hôm nay tinh mơ Em vươn ḿnh: "Chào một mùa xuân mới" Ngỡ ngàng Vẫn chờ anh, anh biết? Hay đă quên rồi... biền biệt chốn nơi nao? Đêm xuân yêu thương Căn pḥng im... chợt vỡ oà anh tới Vỗ về "Tặng ḿnh em thôi đó" Quà xuân anh gói, trong có... chú mèo con. |
MXTD - 29
Khoảng trời thương nhớ (Trên đường đưa em về quê ăn tết trên chiếc xe đạp quèn!) Rồi em về bên đó Rồi anh về bên đây Ôi! Phù sa nỗi nhớ Khuấy lên một trời đầy Ḍng sông chia thương nhớ Thành đôi bờ tương tư Sóng miên man theo gió Cho mắt t́nh đong đưa... Bến sông nơi hẹn ước Triều dâng ḷng thổn thức Làm sao không nhớ được Khi ḿnh xa vắng nhau! Đưa em về bên đó Anh trở về bên đây Một khoảng trời thương nhớ Dấy măi tim son này! |
MXTD - 31
MÙA XUÂN LÀ LỘC Mùa xuân là lộc của trời Để ban thưởng, tặng cho người hàng năm. Xuân như cháu nhỏ tung tăng Làm nheo ánh mắt trăng rằm Nguyên Tiêu. Xuân nhong nhong lưng sáo diều Xuân kéo co với ai yêu hội làng. Xuân khoe uyển chuyển nhẹ nhàng Xuân làm nóng giận dịu dàng đáng yêu. Xuân lăn hạt nắng mỏng chiều Xuân là thời vụ bội nhiều hương thơ. Xuân là nụ để đợi chờ Xuân là ấp ủ ngày giờ nao nao. Xuân là quất, xuân là đào Là lan, mai…đă ước ao mấy mùa. Xuân không vô cảm thờ ơ Xuân là thật chẳng phải mơ mà cười. Xuân bay nhẹ giữa đất trời Xuân tung c̣n cả ḷng người phất phơ Xuân vui, buồn lặn vào mưa Cài lên mái tóc đợi chờ phân ly. Xuân hưng phấn những hội thi Đường cong thiên phú, sắc đi với tài. Xuân bao dung chẳng ghét ai Xuân vùng dậy đón ban mai huy hoàng. Xuân xức hương khắp xóm làng Phố phường, hải đảo nắng vàng ấm phơi. Xuân là lộc của đất trời Thắm xanh phát giữa ḷng người mùa xuân. Cô đơn chớ có tần ngần Chuyến bay bỏ vé v́ chân ngập ngừng. Xuân là trang sức của chung Đủ chia, xuân tặng không mừng tủi xuân. Xuân trời năm đến một lần Xuân đời có được mấy phần do ta. Xuân quyết chiến với thần già Giúp ai? Không được đứng ra ngoài lề. |
MXTD - 32
XUÂN XƯA Xuân ấy anh ra đi Bến đ̣ ngang tiễn biệt Để rồi sau cứ tiếc Sóng nước trôi qua, thèm… Đào ửng trên má em Anh run không dám hái Khuất tầm nh́n quay lại Vẫn biết xuân c̣n chờ… Anh nào đâu có ngờ Chỉ một lần lầm lỡ Bao mùa xuân dang dở Đau thắt măi con tim. Chiến tranh xa bặt tin Thư phũ phàng không đến Xuân nay t́m về bến Xuân xưa sóng cuốn rồi. C̣n xót măi em ơi Mỗi mùa hoa đào chín Thấy nụ hồng chúm chím Tiếc hoa xưa cánh tàn. Thương xuân xưa xuân tan Con đ̣ xưa đổi bến Bởi ra đi không hẹn Ḷng neo măi xuân xưa. |
MXTD - 33
NỤ CƯỜI NÍU ÁO XUÂN CA Chợt bừng bừng thương nhớ Rực rỡ ngày nắng hoa Mai, đào choàng rợp ngơ Lồng lộng xuân hoan ca ... Anh chợt thành thi sĩ Em bỗng đẹp hơn xưa Trang thơ bồng bềnh nhỉ ?! Mây có về ngang trưa ... Hôm qua c̣n toan tính Gánh đầy si - sân - tham Sớm nay nghe thấm đẫm Giọt chuông hồng ... khai tâm ! Ai có về ngang đây Nghe nụ cười níu áo Nghe gió vờn má say Nghe t́nh vừa trổ đầy ... Đừng bó gối - pḥng hẹp ... Tờ lịch mới khai nguyên Mở tâm ḿnh thênh thênh Cháy đỏ nhựa xuân tràn ! ... |
MXTD - 35
QUÀ TẶNG MÙA XUÂN Đào mai hé nụ Môi xinh. Nắng hồng Rải lụa b́nh minh Ngập tràn. Hương xuân Phả ngọn trong lành. Thiêng liêng rạo rực Âm thanh đất trời. Nồng nàn câu hát Người ơi. Ánh mắt rộn ră Nụ cười đơm hoa. Một điều ước Gói làm quà Thả vào lăng đăng Chan ḥa yêu thương. |
MXTD - 36
Xuân đến Nguyệt Viên Xuân tươi dịu ngọt khoảnh khắc này Men nồng vừa chín ngất ngây say Say trời ,say đất, say vần điệu Dào dạy ḷng ta cạn chén đầy Ấp ủ niềm tin tṛn ước vọng Lặng thầm tŕu mến dệt xuân mơ Ngày vui chan chứa khơi ḍng chảy Ấm áp yêu thương chớ hững hờ Ríu rít cành cây chim làm tổ Chồi xanh,lộc biếc, búp non tơ Thiếu nữ chao ngiêng vành nón lá Xao xuyến hồn người măi ngẩn ngơ Thánh thót ḍng đời muôn nhịp điệu Dừng chân Nguyệt Quán họa lời thơ Bồng lai tiên cảnh,t́nh tri kỷ Vườn trăng trong trẻo buổi ban sơ |
MXTD - 38
Xuân nhớ Huế Thiệp xuân em gởi Có chút gió Ngự B́nh Có chút nắng Hương Giang Sài G̣n bỗng hóa đa t́nh… Những ḍng chữ nhỏ nhắn Tôi im lặng Soi ḿnh Để tim t́m đường về xứ Huế thân thương Ôi! Những kẻ lạc đường Tha phương... Đất khách Có bao giờ thôi nhớ quê hương! Tôi nhớ Huế, nhớ em thủa ấy Và nhớ tôi cái tuổi thơ ngây Nhớ nhành mai hoa vàng trước ngơ Nhớ cây cầu sáu nhịp trầm tư Mùa xuân về trên đất cố đô Hoàng thành già chau mày đếm tuổi Dọc Hương Giang ta cùng rong ruổi Bến Văn Lâu ai đợi, ai chờ? Mùa xuân giờ trên đất cố đô Ḍng sông xanh có c̣n bông hoa tím? Câu Nam ai chiều xuân nào em hát Mát măi ḷng tôi, lồng lộng gió Ngự B́nh Tôi nhớ Huế, nhớ em hiền dáng nhỏ Chùa Từ Đàm mái đổ nghiêng nghiêng Nón bài thơ ấp e lời cầu nguyền Mà đức Phật dường như xa xăm lắm… Tôi giờ đây xa Huế đă bao năm Nhớ bến Tuần, nhớ màu xanh Vĩ Dạ Mùi cơm hến thoảng vào ḷng thơm lạ Chút tanh nồng mùi vị cá sông Hương Xuân đất khách hoa buồn, rượu nhạt Nhận thiệp em có cái ǵ rất khác Một chút quê hương ngay giữa đất Sài G̣n… |
MXTD - 39
CHẠM Tôi chạm vào em một nét duyên Chạm nét vô tư nơi cánh cửa tâm hồn Em một loài hoa không cần nở vội Một sớm mai dịu dàng- em buông tiếng gọi Đón mùa xuân về trong tia nắng ban mai Tôi chạm vào em Một nét trang đài Nơi xứ mộng bướm đùa quanh tà áo Màu nên thơ, cánh đào hồng xinh xắn Nhành lay ơn buông ḿnh trong ánh nắng Và hoàng lan một gánh sang giàu Đà Lạt ơi! Mi mô sa nàng hoa quư phái Dă quỳ chờ trên đồi cỏ may Hoa mặt trời đốt lên t́nh yêu bỏng cháy Để nơi này rực rỡ vạn loài hoa Ta chạm vào em Nhân ảnh bỗng nhạt nhoà Em ở đó mà như không c̣n ở đó Ta chạm vào em nghe tiếng trả lời của gió Em chính là... hoa cỏ... Giữa mùa xuân |
MXTD - 40
DUYÊN DÁNG NÀNG XUÂN Xuân về ngan ngát hương mai Cành non khoe sắc một vài bông hoa Ô ḱa! dáng nhỏ thước tha Áo dài trong gió mượt mà thêm duyên Môi cười tươi nụ khôi nguyên Thẹn thùng e ấp nét hiền tôi thương Dẫu rằng chiều nắng đêm sương Má hây hây đỏ phố phường lại qua Tặng đời một khúc du ca Đem niềm vui tới mọi nhà là em Ngoài vườn cỏ đă xanh thêm Dường như cũng muốn êm đềm mai sau Xuân này đă nguyện có nhau Đượm nồng cho đến xuân sau hăy c̣n Tương tư cạn thuở sắc son Người yêu tôi măi chỉ c̣n - Nàng Xuân! |
MXTD - 41
Rượu ấm ngày xuân Ngày xuân vui nhấp chén rượu đào Thâm t́nh hỉ hả mấy lời trao Say rượu say xuân quên trời đất Quên cả năm dài thấm gian lao Bằng hữu đâu rồi hăy về đây Đào tửu ba chung nghĩa thêm đầy Tang bồng cho thỏa nam nhân chí Tứ hải tương phùng chỉ phút giây Xuân này ta đă mộng thành đôi Cha mẹ hai bên đẹp ḷng rồi Hoa trắng em cài trên mái tóc Mỉm cười ta uống rượu giao bôi. |
MXTD - 43
Chuyến tàu quê hương Con tàu lăn những bánh xích vẻ vang Qua bao giông băo chặng đường gian nan Vẫn một ḷng đảm đang như cô thôn nữ Bởi em mười bảy tuổi bẻ gẫy sừng trâu Đêm thâu Nét phong trần tựa chàng lính biển Súng trên vai khắp chặng đường biên ải Tổ quốc yên. Tuổi xuân anh chẳng ngại Tàu rời bến chưa một lần ai nhắc đến Chặng cuối rồi mang đầy ắp mùa xuân Hành tŕnh dài Tàu không hề biết lỡ Như mối hẹn đất trời muôn thởu Chở khắp thế gian tiếng khóc lẫn nụ cười Những đóa hoa thẳm sắc một vùng trời Yêu mến nhau hương tết gọi mời Đón xuân sang quê nghèo vương xác pháo Nhớ công tàu sức cạn vượt rừng sâu Dẫu đêm thâu xé toạc những đợi chờ Tàu đă về mùa xuân trên đất nước. |
MXTD - 44
CON KHÔNG VỀ XUÂN NÀY Gió thoang thoảng đong đưa nhành mây trắng Giọt sương rơi rớt nhẹ dưới bậc thềm Con giật ḿnh nghe mùa xuân nẩy lộc Bỗng bồi hồi từ khóe mắt lặng rơi. Đêm gác trọ vùi ḿnh trong giấc mộng Nhớ quê xưa ṿ vơ bóng mẹ già Nhành mây trắng đợi con về trước ngơ Gió vô t́nh hụt tiếng gọi xa xăm. Con không về mắt ai mỏi chờ mong? Cành mai nở rưng rưng giọt lệ trắng Chiều ru chiều trong từng cơn ớn lạnh Phía xa xa đồng vọng khúc ca buồn… … Miền Trung nghèo, đă khuất dười hoàng hôn C̣i tàu rít nghe nhói đau người xa xứ Đêm phương Nam gói ḿnh trong nỗi nhớ Miền Trung ơi, con vỡ vụn tiếng ḷng ḿnh… |
MXTD - 45
Tự khúc đồng bằng Ta đi qua nỗi buồn nghiêng vạt nắng của ngày rụng ḥn sương muôn muốt trắng thả vào ḷng tay một cánh mỏng vành trăng ngày quá chật ngồn ngộn toan tính những hạnh phúc chung – riêng về phía sông khoả trần tung bọt nước cười hả hê nhận lại ḿnh một nửa sù ś trăng nhận lại ḿnh theo ngọn gió đời lăn nhận lại ḿnh trong veo ư nghĩ ngày chưa quăng ta đi qua nỗi buồn … thèm được khóc một lần như chào đời bằng tiếng khóc không sĩ diện, ngờ nghệch, bít bùng quy tắc … vẫn thương yêu quá đỗi chốn này ḷng đừng cài then cho hương đồng nội cỏ rủ về nhai bóng râm hiền lành, mơ màng, nhí nhảnh, mưu trí những tên đất, tên sông, tên người, … ta được thốt: Anh hùng ! mai có về ngang cùng rẽ về lối sông ta từng mát ấm nôi thơ đồng đất nẻ sau mùa gặt thơm rơm nặn h́nh hài cổ tích dạt dào tận cùng rừng xanh hoà thanh lá hát mặn ṃi thế, đừng phụ nhau khi ngày xế! ra biển nhé! Bẫy đầy khoang bí mật đại dương xanh ba trăm năm! Ba trăm năm! … cuốn ào đất nở cười nhé ban mai lấp lánh nắng ấm hồng những bước chân nhanh, những bàn tay thạo khối óc con tim – đ̣n bẩy của ước mơ đất chín rồng miệng ngậm đầy thỏi bạc, thỏi vàng, hạt bụi buồn nhích qua, nụ cười tṛn gịn rụm ta đi tới những ngày xanh xanh lắm thơm nghe hoa và mới măi mùa xuân! |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 07:48 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.