Thay Lời Muốn Nói
THAY LỜI MUỐN NÓI http://i1110.photobucket.com/albums/...g%20Tri/41.gif "Có những niềm riêng lệ vương khóe mắt .. Có những niềm riêng làm tim thổn thức .. Có những niềm riêng làm sao nói hết" và có những ca khúc qua những ca từ đă Thay Lời Muốn Nói |
Có Những Niềm Riêng
LIST 1. Có Những Niềm Riêng - (Lê Tín Hương) 2. Một Ḿnh - (Lam Phương) 3. Lặng Lẽ Nơi Này - (Trịnh Công Sơn) 4. Nha Trang Ngày Về - (Phạm Duy) 5. Đời Đá Vàng - (Vũ Thành An) 6. Hoài Cảm - (Cung Tiến) 7. Cô Đơn - (Nguyễn Ánh 9) 8. Nghe Những Tàn Phai - (Trịnh Công Sơn) 9. Để Gió Cuốn Đi - (Trịnh Công Sơn) 10. Như Chiếc Que Diêm - (Từ Công Phụng) 11. Bài Không Tên Số 4 - (Vũ Thành An) 12. Con Thuyền Không Bến - (Đặng Thế Phong) 13. Những Ǵ Sẽ Đem Theo Về Cơi Chết - (Phạm Duy) 14. Trăng Mờ Bên Suối - (Lê Mộng Nguyên) 15. Nỗi Ḷng - (Nguyễn Văn Khánh) 16. Ngh́n Trùng Xa Cách - (Phạm Duy) 17. Chiếc Lá Cuối Cùng - (Tuấn Khanh) 18. Mê Khúc - (Anh Thoa) 19. Muôn Trùng Biển Ơi - (Trịnh Công Sơn) 20. Tiếng Xưa - (Dương Thiệu Tước) 21. Nửa Hồn Thương Đau - (Phạm Đ́nh Chương) 22. Đời Gọi Em Biết Bao Lần - (Trịnh Công Sơn) 23. Hẹn Ḥ - (Phạm Duy) 24. Yêu Người Như Thế Đó - (Trần Thiện Thanh) 25. Phôi Pha - (Trịnh Công Sơn) 26. Vết Thương Cuối Cùng - (Diên An) 27. Say - (Lam Phương) 28. Giọt Nước Mắt Ngà - (Ngô Thụy Miên) 29. Nếu Có Yêu Tôi - (Trần Duy Đức) |
CÓ NHỮNG NIỀM RIÊNG Lê Tín Hương Có những niềm riêng làm sao nói hết Như mây như mưa như cát biển khơi Có những niềm riêng làm sao ai biết Như trăng trên cao cách xa vời vợi. Có những niềm riêng lệ vương khóe mắt Như cây sau mưa long lanh giọt sầu Có những niềm riêng làm tim thổn thức Nên đôi môi xinh héo hon nụ cười. Này niềm riêng như nước vẫn đầy vơi Đâu đây vang vang tiếng buồn gọi mời Ôi nỗi sầu đong chất ngất Như một ngày như mọi ngày Như vạn ngày không thấy đổi thay. Có những niềm riêng ḷng không muốn nhớ Nhưng sao tâm tư cứ luôn mộng mơ Có những niềm riêng gần như hơi thở Nuôi ta cô đơn nuôi ta đợi chờ. Có những niềm riêng một đời dấu kín Như rêu như rong đắm trong bể khơi Có những niềm riêng một đời câm nín Nên khi xuôi tay c̣n chút ngậm ngùi. |
MỘT M̀NH
Lam Phương Sớm mai thức giấc, nh́n quanh một ḿnh Ngoài hiên nắng lóe, đàn chim giật ḿnh Biết lời tỏ t́nh, đă có người nghe Nắng xuyên qua lá, hạt sương ĺa cành Đời mong manh quá, kể chi chuyện ḿnh Nắng buồn cuộc t́nh, bỗng tắt b́nh minh Đường xưa quen lối, t́nh dối người mang T́nh duyên trăm mối, một kiếp đa đoan Cố t́m t́nh chồng chất ngổn ngang C̣n bao lâu nữa khi ta bạc đầu T́nh cờ gặp nhau, ngỡ ngàng nh́n nhau Để rồi c̣n ǵ nữa cho nhau Sáng trưa khuya tối, nh́n quanh một ḿnh Đường quen không tới, t́m nhau ngại ngùng Chỉ v́ đời ḿnh, chưa có b́nh minh. |
LẶNG LẼ NƠI NÀY Trịnh Công Sơn T́nh yêu mật ngọt Mật ngọt trên môi T́nh yêu mật đắng Mật đắng trong đời T́nh yêu như biển Biển rộng hai vai Biển rộng hai vai T́nh yêu như biển Biển hẹp tay người Biển hẹp tay người lạc lối Em đi về nơi ấy Nơi đâu nơi đâu Sông cạn đá ṃn Trăng treo đầu con sóng Tan theo tan theo Chút t́nh xa vắng Làm sao ru được t́nh vơi À ơi nỗi đau này người T́nh yêu vô tội Để lại cho ai Buồn như giọt máu Lặng lẽ nơi này Trời cao đất rộng Một ḿnh tôi đi Một ḿnh tôi đi Đời như vô tận Một ḿnh tôi về Một ḿnh tôi về ... với tôi. |
NHA TRANG NGÀY VỀ
Phạm Duy Nha Trang ngày về, ḿnh tôi trên băi khuya Tôi đi vào thương nhớ, Tôi đi t́m cơn gió Tôi xây lại mộng mơ năm nào Bờ biển sâu, hai đứa tôi gần nhau Đêm xưa biển này, người yêu trong cánh tay Đêm nay c̣n cát trắng, đêm nay c̣n tiếng sóng Đêm nay c̣n trăng soi, nhưng rồi chỉ c̣n tôi Trên băi đêm khóc người t́nh. Cát trắng thơm tho, lùa vào trong nắm tay Nào ngờ cát úa tuôn ra dần dà chẳng có hay Ân t́nh trong lúc đôi mươi Bao giờ cũng vẫn mau phai Cho ngàn thông réo tên ai, từ đó Lớp sóng mơn man thịt mềm, da ngát hương Nào ngờ sóng cuốn trôi đi lầu vàng trên băi hoang Khi t́nh tôi chít khăn tang Ai gào ai giữa đêm trăng Cho từng lớp sóng kêu than Nha Trang ngày về, ngồi đây tôi lắng nghe Đê mê ḷng tôi khóc, như oan hồn trách móc Ôi trăng vàng lẻ loi Ôi đời! Trời biển ơi! Không cố nuôi t́nh tôi Nha Trang biển đầy, t́nh yêu không có đây Tôi như là con ốc, bơ vơ nằm trên cát Chui sâu vào thân xác lưu đầy Dă tràng ơi! Sao lấp cho vơi sầu này? |
ĐỜI ĐÁ VÀNG Vũ Thành An Ta lần ṃ leo măi không qua được vách sầu Ta t́m một tiếng yêu thấy toàn là sầu đau Ước vọng ngày thơ ấu chưa xin được chút nào Suốt đời c̣n ước ao khát vọng c̣n cấu cào Ôi thôi đời ta phung phí trong cơn buồn phiền Ta xin tháng ngày rồi b́nh yên Ô hay tại sao ta sống chốn này Quay cuồng măi hoài có ǵ vui Có một lần mất mát mới thương người đơn độc Có oằn ḿnh đớn đau mới hiểu được t́nh yêu Qua dầm dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về Có một thời khóc than mới hiểu đời đá vàng |
HOÀI CẢM
Cung Tiến Chiều buồn len lén tâm tư Mơ hồ nghe lá thu mưa Dạt dào tựa những âm xưa Thiết tha ngân lên lời xưa Quạnh hiu về thấm không gian âm thầm như lấn vào hồn Buổi chiều chợt nhớ cố nhân Sương buồn lắng qua hoàng hôn Ḷng cuồng điên v́ nhớ Ôi đâu người, đâu ân t́nh cũ? Chờ hoài nhau trong mơ Nhưng có bao giờ, thấy nhau lần nữa Một mùa thu xa vắng Như mơ hồ về trong đêm tối Cố nhân xa rồi, có ai về lối xưa? Chờ nhau hoài cố nhân ơi! Sương buồn che kín nguồn đời Hẹn nhau một kiếp xa xôi Nhớ nhau muôn đời mà thôi! Thời gian tựa cánh chim bay, Qua dần những tháng cùng ngày C̣n đâu mùa cũ êm vui? Nhớ thương biết bao giờ nguôi? |
CÔ ĐƠN Nguyễn Ánh 9 Hạnh phúc như đôi chim uyên, tung bay ngập trời nắng ấm. Hạnh phúc như sương ban mai, long lanh đậu cành lá thắm. T́nh yêu một thoáng lên ngôi, nhẹ nhàng như áng mây trôi. Dịu dàng như ánh trăng soi, êm êm thương yêu dâng trong hồn tôi Nghe như chim trời phiêu lăng, theo mây trời lang thang, Rong chơi cùng năm tháng. Ôi đêm đêm cùng tiếng hát, cho vơi niềm thương nhớ, C̣n ǵ cho ước mơ. Người hỡi cho tôi quên đi, bao nhiêu kỷ niệm xa xưa. Người hỡi cho tôi quên đi, bao nhiêu mộng đẹp nên thơ. T́nh yêu đă chết trong tôi, nụ cười đă tắt trên môi. Chỉ c̣n tiếc nuối khôn nguôi cô đơn bơ vơ, tiếng hát lạc loài. |
NGHE NHỮNG TÀN PHAI
Trịnh Công Sơn Chiều nay em ra phố về Thấy đời ḿnh là những chuyến xe C̣n đây âm vang năo nề Ngày đi đêm tới trăm tiếng mơ hồ. Chiều nay em ra phố về Thấy đời ḿnh là những đám đông Người chia tay nhau cuối đường Ngày đi đêm tới trăm tiếng hư không. Có ai đang về giữa đêm khuya, rượu tàn phai dưới chân đi ơ hờ Ṿng tay quen hơi băng giá, Nhớ một người t́nh nào cũ, Khóc lại một đời người quá ê chề. Chiều nay em ra phố về Thấy đời ḿnh là những quán không Bàn in hơi bên ghế ngồi Ngày đi đêm tới đă vắng bóng người. Chiều nay em ra phố về Thấy đời ḿnh là con nước trôi, Đèn soi trên vai ră rời Ngày đi đêm tới c̣n chút hao gầy. |
ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI Trịnh Công Sơn Sống trong đời sống. Cần có một tấm ḷng Để làm ǵ em biết không? Để gió cuốn đi Để gió cuốn đi Gió cuốn đi cho mây qua gịng sông Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông Ôi trái tim đang bay theo thời gian Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian Những khi chiều tối. Cần có một tiếng cười Để ngậm ngùi theo lá bay Rồi nước cuốn trôi Rồi nước cuốn trôi Hăy nghiêng đời xuống. Nh́n suốt một mối t́nh Chỉ lặng nh́n không nói năng Để buốt trái tim Để buốt trái tim Trong trái tim con chim đau nằm yên Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu Một sớm mai chim bay đi triền miên Và tiếng hót tan trong trời gió lên Hăy yêu ngày tới. Dù quá mệt kiếp người C̣n cuộc đời ta cứ vui Dù vắng bóng ai Dù vắng bóng ai. |
NHƯ CHIẾC QUE DIÊM
Từ Công Phụng Thôi cũng đành một kiếp trăm năm đời người sẽ qua Cũng đành một thoáng chiêm bao t́nh người cũng xa Cũng phôi pha những điêu ngoa, theo vết môi cười tàn tạ Thôi cũng đành một kiếp phong ba lệ t́nh cũng xa Xuống đời ta những nguôi ngoai rồi người cũng xa Cũng xa ta, cũng xa ta theo ḍng nghiệt ngă mù ḷa V́ lời em sớm muộn ǵ cũng một lần gian dối T́nh anh sớm muộn ǵ cũng đưa vào tăm tối Đời anh sớm muộn ǵ, đời em sớm muộn ǵ T́nh ta sớm muộn ǵ cũng hấp hối Rót cho đầy hồn nhau, đắp cho đầy đời nhau Những men nồng t́nh sâu ră rời Thôi cũng đành như chiếc que diêm một lần lóe lên Thắp đời em sáng lung linh, buồn một cơi riêng Những đêm sâu, những canh thâu Nghe nước mắt nặng giọt sầu Thôi cũng đành như kiếp rong rêu một lần hóa thân Cuốn về phong kín tim ta một đời chói chang Những đam mê, những ngô nghê Với t́nh người nhỡ lời thề Thôi cũng đành như tấm gương tan mờ phai vết xưa Xót dùm cho tấm thân ta ngựa bầy đă xa Những đêm mơ thấy tan hoang Hương t́nh vừa chớm muộn màng. |
BÀI KHÔNG TÊN SỐ 4 Vũ Thành An Khóc cho vơi đi những nhục h́nh Nói cho quên đi những tội t́nh Đời con gái cũng cần dĩ văng Mà em tôi chỉ c̣n tương lai Mai về sau nước mắt có cạn Khi xa đời thương cho đàn con Triệu người quen có mấy người thân Khi ĺa trần có mấy người đưa? Lệ xóa cho em được không những kỷ niệm đắng Lời nói yêu thương ngày xưa có trở về t́m? Đếm cho em giây phút mặn nồng Giữ cho em mái tóc bồng Lời anh nói sẽ c̣n măi đấy Truyện mai sau xin gửi trên tay. |
CON THUYỀN KHÔNG BẾN
Đặng Thế Phong Đêm nay thu sang cùng heo may Đêm nay sương lam mờ chân mây Thuyền ai lờ lững trôi xuôi ḍng Như nhớ thương ai chùng tơ ḷng Trong cây hơi thu cùng heo may Vi vu qua muôn cành mơ say Miền xa lời gió vang thông ngàn Ai oán thương ai tàn mơ màng Lướt theo chiều gió Một con thuyền theo trăng trong Trôi trên sông Thương, Nước chảy đôi ḍng Biết đâu bờ bến Thuyền ơi thuyền trôi nơi đâu Trên con sông Thương Nào ai biết nông sâu? Nhớ khi chiều sương cùng ai trắc ẩn tấm ḷng. Biết bao buồn thương, thuyền mơ buồn trôi xuôi ḍng Bến mơ dù thiết tha, thuyền ơi đừng chờ mong Ánh trăng mờ chiếu, một con thuyền trong đêm thâu Trên sông bao la, thuyền mơ bến nơi đâu. |
NHỮNG G̀ ĐEM THEO VỀ CƠI CHẾT Phạm Duy Rồi mai đây tôi sẽ chết Trên đường về nơi cơi hết Tôi sẽ đem theo với tôi những ǵ đây? Rồi mai đây tôi hóa kiếp Trong ḷng c̣n bao luyến tiếc Tôi sẽ đem theo với tôi những ǵ đây? Tôi không đem với tôi được tiền tài hay danh vọng Tôi không đem theo với tôi được gái đẹp hay ruợu nồng Tôi không đem theo với tôi được lầu vàng hay gác tía Tôi không đem theo với tôi được mộng giàu sang phú quư Tôi xin đem theo với tôi một nụ cười không nghi ngại Tôi xin đem theo với tôi đôi mắt trẻ thơ đẹp ngời Em giương to đôi mắt, soi vào cuộc đời đang bước tới Tương lai vui hay tối thui cũng là nhờ anh lớn thôi Rồi mai đây tôi sẽ chết Trên đường về nơi cơi hết Tôi sẽ đem theo với tôi những ǵ đây? Tôi không đem theo với tôi được quyền hành trong giai đoạn Tôi không đem theo với tôi được giới hạn tiếng anh hùng Tôi không đem theo với tôi được tượng đồng bia đá trắng Tôi không đem theo với tôi được tuổi vàng trong cơi sống Tôi xin đem theo với tôi một cuộc t́nh không quen thuộc Đôi uyên ương xin mến thương không khó nhọc hay ngượng ngùng Trong đêm thâu ôm ấp nhau bên cột đèn hay khóm trúc Không ai ngăn hay lấy cung v́ phạm thuần phong mỹ tục Rồi mai đây tôi sẽ chết Trên đường về nơi cơi hết Tôi sẽ đem theo với tôi những ǵ đây? Rồi mai đây tôi hóa kiếp Trong ḷng c̣n bao luyến tiếc Tôi sẽ đem theo với tôi những ǵ đây? Tôi không đem theo với tôi được nhiều điều tôi mong đợi Tôi không đem theo với tôi được danh với lợi ra ngoài đời Tôi không đem theo với tôi được cả buồn vui mấy nỗi Tôi không đem theo với tôi, và để lại cho thế giới Tôi xin dâng cho thế gian một vài điều tôi công nhận Tôi xin dâng cho thế gian, ôi số phận sinh làm người Thương cho em chưa thoát thai trong cuộc đời chưa hết chuyến Tôi xin dâng cho cái quên của một người sẽ tái duyên. |
TRĂNG MỜ BÊN SUỐI
Lê Mộng Nguyên Người hẹn cùng ta đến bên bờ suối Rừng chiều mờ sương ánh trăng mờ chiếu Một đêm thiết tha rồi đây xa cách Rồi đây hai ngả biết tới phương nào? Mịt mùng ngàn thâu suối mơ trầm lắng Ḷng buồn từ ly nhớ nhung chiều vắng Người ơi nhớ khúc nhạc ḷng đêm ấy? Ngàn đời vang nhắc bên suối trăng tà Suối mơ ... lời hẹn ước ven bờ suối xưa Nhớ chăng ... người phương xa trong khói điêu tàn Suối ơi ... vờn theo bóng trăng vàng ngày xanh Nào những lúc trên thuyền say sưa Nh́n trăng vừa lên Ai hay chia ĺa Sương khói biên thùy Hiu hắt người đi xa trường sa Một ngày xa nhau xóa bao h́nh bóng Trời bày chia ly chi cho ḷng héo Giờ đây cách xa người quên hay nhớ Ngày xưa c̣n đó trăng nước mong chờ. |
NỖI L̉NG Nguyễn Văn Khánh Yêu ai, yêu cả một đời T́nh những quá khắt khe khiến cho đời ta Đau tủi cả ḷng v́ yêu ai mà ḷng hằng nhớ Năm tháng trôi lạnh lùng hoài T́nh đó nhắc nhở luôn đến ta t́nh ai Nhớ cả một trời T́nh yêu kia mà ḷng nào quên Ḷng vẫn biết nếu yêu rồi một ngày Là đến với đớn đau Nhưng sao trong ta cứ vẫn yêu vẫn nhớ Dầu sao, dầu sao nếu có một ngày Một ngày ai reo tim ta Là t́nh yêu kia ly tan Và ḷng vẫn thương vẫn nhớ T́nh đó khiến xui ḷng ta đau Rồi với bao ngày lặng lẽ sống Nỗi đau trong ḷng người yêu vẫn yêu hoài. Yêu ai, ai hiểu được ḷng Thầm kín những đớn đau với riêng ḷng ta Ấp ủ lạnh lùng t́nh yêu kia mà người nào hay. |
NGH̀N TRÙNG XA CÁCH
Phạm Duy Ngh́n trùng xa cách người đă đi rồi C̣n ǵ đâu nữa mà khóc với cười Mời người lên xe về miền quá khứ Mời người đem theo toàn vẹn thương yêu Đứng tiễn người vào dĩ văng nhạt mầu Sẽ có chẳng nhiều đớn đau Nối gót người vào dĩ văng nhiệm mầu Có lũ kỷ niệm trước sau Vài cánh xương hoa nằm ép trong thư Rồi sẽ tan đi bụi mờ Vạt tóc nâu khô c̣n chút thơm tho Thả gió bay đi mịt mù Ngh́n trùng xa cách người đă đi rồi C̣n ǵ đâu nữa mà giữ cho người. Trả hết về người chuyện cũ đẹp ngời Chuyện đôi ta buồn ít hơn vui Lời khóc, lời cười Chuyện ngắn chuyện dài Trả hết cho người, cho người đi Trả hết cho ai ngày tháng êm trôi Đường ta đi trời đất yên vui Rừng vắng ban mai, đường phố trăng soi Trả hết cho người, cho người đi Trả hết cho ai cả những chua cay Ngày chia tay, lặng lẽ mưa rơi Một tiếng thương ôi, gửi đến cho người Trả nốt đôi môi gượng cười Ngh́n trùng xa cách đời đứt ngang rồi C̣n lời trăn trối gửi đến cho người Ngh́n trùng xa cách người cuối chân trời Đường dài hạnh phúc, cầu chúc cho người. |
CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG Tuấn Khanh Đêm qua chưa mà trời sao vội sáng Một đàn chim cánh nhỏ chở mùa sang Chiều vào thu tiễn em sầu lạnh giá Lá trên cành từng chiếc cuốn bay xa Đêm chia ly buồn ǵ sao chẳng nói Chỉ nghe em nói nhỏ trở về thôi Ngày buồn tênh cũng đưa chiều vào tối Mím môi cười mà nhớ thương khôn nguôi Mộng về một đêm xuân sang Em th́ thầm ngày đó thương anh Thuyền về một đêm trăng thanh Xây mộng vàng đậu bến sông xanh Mộng tràn ngập đêm trăng sao Sao đầy trời từng chiếc lấp lánh Rồi một chiều xuân thơ trinh Cho ḷng ḿnh về với dĩ văng Xa nhau chưa mà ḷng nghe quạnh vắng Đường thênh thang gió lộng một ḿnh ta Rượu cạn ly uống say ḷng c̣n giá Lá trên cành một chiếc cuối bay xa. |
MÊ KHÚC
Anh Thoa Giăng ngang đời nhẹ tựa làn hương Đưa hồn đi trong cơi vô thường Một sợi t́nh níu kéo yêu đương Một người t́nh tựa như khói sương Để riêng ai thênh thang đợi chờ Để riêng ai trông mong từng giờ Cũng thôi đành gặp gỡ trong mơ Bởi cơn mơ nào đâu hững hờ Ai nỡ mang đi t́nh ai đắm say Cho trái tim ngoan buồn đau quắt quay Nỗi nhớ rưng rưng giữa bờ vai Em như thơ em đến mệt nhoài Buông đôi tay ngỡ như lạc loài Ai xa ai lối xưa t́nh phai Nghe cung đàn dạo tịch t́nh tang Như rụng rơi bao nỗi bẽ bàng Từ một chiều vướng víu miên man Lời đàn buồn t́m câu thở than Cơi riêng ai không sao tỏ bày Thả tương tư theo ai miệt mài Để đêm về mộng sẽ nguôi ngoai Phủ rong rêu sầu quên kiếp dài. |
Những Ǵ Sẽ Đem Theo Về Cơi Chết
MUÔN TRÙNG BIỂN ƠI Trịnh Công Sơn Biển ơi! Có người im lặng, có người vui đùa Là tại sao? Là tại sao? Có người im lặng, có người vui đùa giữa cuộc vui Biển ơi! Gió mùa đang về mang nặng câu thề Sóng đùa suốt mùa Sóng đùa biển khơi à .. à .. ơi em đùa đùa chơi à .. ơi Bờ xa có người im lặng. Biển ơi! Có t́nh vui đùa, có t́nh ơ hờ là tại sao? Là tại sao có t́nh ân cần Có t́nh không t́nh giữa vực sâu Biển ơi! Cát ṃn thân rồi. Gió ṃn thân rồi. Gió ṃn. Cát ṃn. Biển ơi! Có người im lặng Biển ơi! Có người muôn trùng Biển ơi! Có người im lặng Biển ơi! Có người muôn trùng Biển ơi! Có người vui đùa Biển ơi! Có người xa vắng. |
Tôi Ơi Đừng Tuyệt Vọng
TIẾNG XƯA
Dương Thiệu Tước Hoàng hôn lá reo bên thềm Hoàng hôn tơi bời lá thu Sương mờ ngậm ngùi xuân xanh Bâng khuâng phím loan vương t́nh Đâu bóng trăng xưa mơ khúc nghê thường Phải tàn một thời liệt oanh xa đưa gió mây lạnh lùng Chiều thu nhớ nhung v́ đâu thắm đôi gịng châu Tiếc thay tại sao đành lỡ làng Man mác khói hương bay dịu dàng Như tóc mây vương Dáng liễu mơ màng cung đàn nhỏ lệ Tầm Dương Ai đó tri âm biết cùng Hoàng hôn gió sương lạnh lùng Hoàng hôn bao niềm nhớ nhung Thiết tha đàn rung tiếng tơ Vấn vương trôi theo mây mờ Đâu khúc cô liêu duyên dáng tiêu điều Dư âm ch́m theo gịng châu tràn lan sóng vương mạch sầu. Đàn ơi thiết tha v́ đâu Tiếng xưa trầm ngâm lắng rung đường tơ bao mơ màng Lưu luyến hương thu thêm dịu dàng Ai có hay chăng, say khúc ưu tư, gió sương chiều thu buồn mơ Ai đó tri âm hững hờ. |
Yêu Người Như Thế Đó
NỬA HỒN THƯƠNG ĐAU Phạm Đ́nh Chương Nhắm mắt cho tôi t́m một thoáng hương xưa Cho tôi về đường cũ nên thơ Cho tôi gặp người xưa ước mơ Hay chỉ là giấc mơ thôi Nghe t́nh đang chết trong tôi Cho ḷng tiếc nuối xót thương suốt đời Nhắm mắt ôi sao nửa hồn bỗng thương đau Ôi sao ngàn trùng măi xa nhau Hay ta c̣n hẹn nhau kiếp nào Em ở đâu ? Anh ở đâu ? Có chăng mưa sầu buồn đen mắt sâu Nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt Chỉ thấy ḷng nhớ nhung chất ngất Và tiếng hát và nước mắt Đôi khi anh muốn tin Đôi khi em muốn tin Ôi những người ôi những người Khóc lẻ loi một ḿnh. |
ĐỜI GỌI EM BIẾT BAO LẦN
Trịnh Công Sơn Đi về đâu hỡi em? Khi trong ḷng không chút nắng Giấc mơ đời xa vắng Bước chân không chờ ai đón Một đời em măi lang thang Ḷng lạnh băng giữa đau thương Em về đâu hỡi em Hăy lau khô ḍng nước mắt Đời gọi em biết bao lần Đời gọi em về giữa yêu thương Để trả em ngày tháng êm đềm Trả lại nắng trong tim Trả lại thoáng hương thơm Em về đâu hỡi em Có nghe t́nh yêu lên tiếng Hăy chôn vào quên lăng Nỗi đau hay niềm cay đắng Đời nhẹ nâng bước chân em Về lại trong phố thênh thang Bao buồn xưa sẽ quên Hăy yêu khi đời mang đến Một cành hoa giữa tâm hồn. |
HẸN H̉ Phạm Duy Một người ngồi bên kia sông im nghe nước chảy về đâu Một người ngồi đây trông hoa trôi theo nước chảy phương nào Trời th́ mưa rơi mưa rơi không ngưng suối tuôn niềm đau Người th́ hẹn nhau sang sông mong cho chóng tạnh mùa ngâu Cuộc đời làm cho đôi bên yêu nhau cách một biển sâu Hẹn ḥ tàn thu sang xuân bên nhau biết thuở ban đầu Dù t́nh không nguôi đôi ta xin cho hứa vui về sau Trời c̣n làm cho mưa rơi mưa rơi cách biệt dài lâu Nước vẫn trôi mau Mắt vẫn hoen sầu Đành để hồn theo nước trôi không màu Số kiếp hay sao? Không cho bắc cầu Th́ xin sông nước sẽ cho gần nhau. Một người bèn ra ven sông buông theo nước cuồn cuộn mau Một người ch́m sâu trong khi mưa ngâu bỗng ngừng ngang đầu Cuộc t́nh thương đau êm êm trôi theo nước xuôi về đâu Hẹn ḥ gặp nhau thiên thu cho phong phú đời người sau |
YÊU NGƯỜI NHƯ THẾ ĐÓ
Trần Thiện Thanh Yêu người như thế đó Người bỏ người ra đi Lời thề bay theo gió Gió ơi gió bay cao Thôi từ nay c̣n nói năng ǵ Yêu người như thế đó Nên lỡ một lầm hai T́nh ngờ đâu tan vỡ Thôi c̣n dám yêu ai Thôi từ nay c̣n dám yêu ai Em vẫn hỏi thầm em từng ngày Tại sao anh phụ em cho đành ḷng Em vẫn hỏi ḷng em từng giờ T́nh anh hay t́nh loài bươm bướm bay Yêu người như thế đó Nên lỡ một lầm hai Đời đừng rao bán nữa Chuyện vàng đá năm xưa Nayḿnh tôi chọn kiếp bơ vơ. |
PHÔI PHA Trịnh Công Sơn Ôm ḷng đêm Nh́n vầng trăng mới về Nhớ chân giang hồ Ôi phù du Từng tuổi xuân đă già Một ngày kia đến bờ Đời người như gió qua Không c̣n ai Đường về ôi quá dài Những đêm xa người Chén rượu cay Một đời tôi uống hoài Trả lại từng tin vui Cho nhân gian chờ đợi Về ngồi trong những ngày Nh́n từng hôm nắng ngời Nh́n từng khi mưa bay Có những ai xa đời quay về lại Về lại nơi cuối trời Làm mây trôi Thôi về đi Đường trần đâu có ǵ Tóc xanh mấy mùa Có nhiều khi Từ vườn khuya bước về Bàn chân ai rất nhẹ Tựa hồn những năm xưa. |
VẾT THƯƠNG CUỐI CÙNG
Diên An Người vừa tặng ta vết thương đau ngọt ngào Chẳng nợ ǵ nhau, hăy để hồn ta bay cao Từ vào cuộc vui đă chớm nghe lừa dối Che dấu trên nụ môi những lời yêu đă tả tơi Thà một lần đi khuất xa nhau ngàn đời Cho lệ này ngừng rơi, tiếng cười c̣n vương trên môi Người vội vàng lên, nhan sắc chưa tàn úa Mai mốt sang cuộc vui, chẳng c̣n mong những ngọt bùi Từ đây xa rồi đôi cánh tay mơ Từ đây giă từ lời nói điêu ngoa Từ đây chỉ c̣n lại ḿnh ta Già thêm tuổi chia xa, tiếc cho ngày đă qua. Đường t́nh vừa xa, xác thân đau ră rời Nhưng một lần này thôi, để rồi từ đây yên vui Cuộc đời buồn tênh nên lẻ loi t́m đến Ta cám ơn t́nh nhân, đă d́u ta đến mộ phần. |
SAY Lam Phương Ta say, trời đất cũng say Ta điên v́ những buồn phiền Ta buồn ta chán sự đời V́ đời bạc tựa như vôi Đêm nay nằm ngủ ngoài hiên Quanh ta có mảnh trăng hiền Ta ôm ḷng đất vào tim Say trong giấc ngủ Cho quên đi kiếp làm người T́nh đưa vào biển khơi Sóng nào cướp tận tay tôi Nhớ những đêm lẻ loi Ngh́n phút người vui Nỗi sầu này ai có hay Ôi trần thế khổ đau T́nh trước t́nh sau Biết t́nh nào đến bạc đầu Ta biết ta đă già Nên người đă vội bỏ ta Đêm nay rượu ít mà say Hay say v́ hiểu ḷng người Ta cầu mong kiếp sau này Được làm cỏ dại xanh tươi. |
GIỌT NƯỚC MẮT NGÀ
Ngô Thụy Miên Em đứng bên sông buồn Nh́n cuộc t́nh trôi qua và ḷng người phôi pha Trên hai đóa môi hồng Nụ cười đă đi xa Ôi giọt nước mắt nào cho cuộc t́nh đầu Em ngỡ như cơn mộng Người t́nh về bên em và gọi thầm tên em Nhưng trên cánh mi sầu ngày dài vẫn qua mau Em tựa lá úa màu cho cuộc t́nh dài sau Thôi một giọt nước mắt này Cho cuộc t́nh đam mê, cho người t́nh trăm năm Em về đan tóc lụa là Kết từng chuỗi ngày buồn riêng mang Anh đi về dấu giáo đường Cho cuộc t́nh bay cao, cho ḷng ḿnh xôn xao Em cuộn theo tháng ngày dài Kiếp này trót gặp người cho buồn Trông áng mây u hoài Giọt lệ nào thương vay, t́nh đành tràn mi cay Đau thương xé môi gầy mà ḷng vẫn mơ say Ôi giọt nước mắt ngà cho cuộc t́nh đầu tiên. |
NẾU CÓ YÊU TÔI Trần Duy Đức 1. Có tốt với tôi, th́ tốt với tôi bây giờ Đừng đợi ngày mai đến lúc tôi xa người Đừng đợi ngày mai đến khi tôi phải ra đi Ôi muộn làm sao nói lời tạ ơn Nếu có bao dung, th́ hăy bao dung bây giờ Đừng đợi ngày mai đến lúc tôi xa đời Đừng đợi ngày mai biết đâu tôi nằm im hơi Tôi chẳng làm sao tạ lỗi cùng người Rộn ràng một nỗi đau Nghẹn ngào một nỗi vui Dịu dàng một nỗi đau Ngậm ngùi một nỗi vui 2. Có nhớ thương tôi th́ đến với tôi bây giờ Đừng đợi ngày mai lúc mắt tôi khép lại Đừng đợi ngày mai có khi tôi đành xuôi tay Trôi dạt về đâu, chốn nào tựa nương Nếu có yêu tôi, th́ hăy yêu tôi bây giờ Đừng đợi ngày mai đến lúc tôi qua đời Đừng đợi ngày mai đến khi tôi thành mây khói Cát bụi làm sao mà biết mỉm cười Rộn ràng một nỗi đau Nghẹn ngào một nỗi vui Dịu dàng một nỗi đau Ngậm ngùi một nỗi vui. |
29 cho 4 gởi ké...
Trái tim hồi sinh Sáng tác : Ngọc Anh Tŕnh bày : Nguyễn Hồng Nhung |
TRÁI TIM PHỤC SINH Sáng tác : TRÚC HỒ Tŕnh bày : LÂM NHẬT TIẾN- THANH HÀ |
"Như đôi chim khuyên hót ca gọi nhau Như mây như mưa xóa đi niềm đau Ta trao cho nhau trái tim phục sinh Ôi trái tim ân t́nh." Cảm ơn Tứ Tỷ nè. Thỉnh thoảng tỷ ghé vào chia sẻ với muội những bài tỷ thích nhé. |
Thuyền Và Biển Tŕnh bày: Bảo Yến Sáng tác: Phan Huỳnh Điểu Thuyền Và Biển Chỉ có thuyền mới hiểu biển mênh mông nhường nào Chỉ có biển mới biết thuyền đi đâu về đâu Những ngày không gặp nhau biển bạc đầu thương nhớ Những ngày không gặp nhau ḷng thuyền đau rạng vỡ Nếu từ giă thuyền rồi biển chỉ c̣n sóng vỗ Nếu phải cách xa em anh chỉ c̣n băo tố Nếu phải cách xa em anh chỉ c̣n băo tố Những ngày không gặp nhau biển bạc đầu thương nhớ Những ngày không gặp nhau ḷng thuyền đau rạng vỡ Nếu từ giă thuyền rồi biển chỉ c̣n sóng vỗ Nếu phải cách xa em anh chỉ c̣n băo tố Nếu phải cách xa em anh chỉ c̣n băo tố |
Gửi Anh Nỗi Nhớ Tŕnh bày: Phương Thanh Sáng tác: Trường Huy |
Giờ Đă Không C̣n Nữa
Giờ Đă Không C̣n Nữa Tŕnh bày: Đôn Hồ - Lâm Thúy Vân Giờ Đă Không C̣n Nữa Sáng tác: Trúc Hồ T́nh ngỡ như đă chết khi mùa đông gọi gió mưa về Ngày tháng như đă hết khi anh đành ḷng ra đi Đừng trách anh tội lắm, con sông ngược ḍng trôi hai lối Yêu em thật ḷng nhưng không thể cùng em chung bước Đừng nói thêm ǵ nữa, yêu anh là em chấp nhận Ngày tháng sao vội vă, cơn đau một lần xa nhau Người hỡi xin hăy nhớ, mai sau dù đời chia hai lối Bên nhau chẳng đặng nhưng vẫn măi ...yêu nhau Giờ đă không c̣n nữa khi mưa tan theo mùa đông Giờ đă không c̣n nữa khi mây trôi theo ḍng sông C̣n đây nỗi nhớ không tên C̣n đây con sóng lênh đênh Biển xưa vẫn măi ru lên một âm quen .. |
Mưa Và Em
Mưa Và Em - Bằng Kiều Ta đang bay về đâu giữa đêm Hạ Bay trong mưa về nơi rất xa Ta bên nhau và tay nắm tay nhau Để gió hôn lên mắt nhau Trong cơn mưa hồn ta bỗng xao động V́ em bỗng rực rỡ sáng trong Mong cho mưa và em măi bên ta Để tháng năm qua măi yêu thương nhau thiết tha Như hạt mưa măi bay, bay cùng với gió mây Cho đời xanh măi. Những lời thân ái Yêu đời ta hăy hát lên người ơi Như hạt mưa măi bay, bay cùng với gió mây Yêu đời tha thiết. Yêu người da diết Cùng Mưa và Em bay măi bay đi rất xa Trong không gian hồn ta bỗng xao động T́nh em bỗng rực rỡ sáng trong Mong cho mưa và em măi bên ta Để tháng năm qua măi yêu thương nhau thiết tha ... Như hạt mưa măi bay .... Cùng Mưa và Em ... Cùng Mưa và Em bay măi. Như hạt mưa măi bay .... Cùng Mưa và Em ... Cùng Mưa và Em bay măi bay đi rất xa |
KHI TA XA RỜI NHAU Sáng tác : Trúc Hồ Tŕnh bày : Lâm Thúy Vân |
Không Bao Giờ Quên Anh Tŕnh bày: Cẩm Ly |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 04:14 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.