Góc nhỏ Phale
Từ khi... Từ khi... Nắng cũng thôi vàng Con đường khóc giữa hai hàng cây khô Đời chìm trong bão giông xô Gió mang cát bỏng chực chờ rắc rây Từ khi.. Mình trắng hai tay Trái tim nằm chết guộc gầy...lối quen Linh hồn gục giữa đêm đen Nấm mồ vừa đắp khắc tên riêng mình Từ khi.. Người rũ ân tình Yêu không thề hứa, niềm tin tan rồi Nghẹn ngào, cay đắng lên ngôi Còn mong chi nữa...xa xôi...lại gần Đêm đêm góc gối lệ đầm Bàn tay ôm mặt rưng rưng tủi hờn... PL 11.5.09 |
Nỗi im lặng của anh...
Nỗi im lặng của anh Xé lòng em tan nát Trái tim cào muối xát Về xôn xao tủi hờn Lệ rớt xuống tay xương Chợt hồng như máu đổ Vết thương nào mới trổ Trong ngăn lòng âm u Nỗi buồn về dôi dư Linh hồn em kiệt quệ Bẽ bàng lời kể lể Người ta im lặng rồi Thôi trả lại cho đời Những mộng mơ đã vỡ Xót xa em, lối rẽ Con đường giờ không anh... PL 11.5.09 |
Giá như...
Giá như đừng có gặp nhau Thì em không có nỗi đau bây giờ Buồn giăng muôn lối mịt mờ Trái tim đau mỗi giây chờ tin xa Đã yêu anh rất thật thà Một lần lầm ngộ mà ra thế này Giờ em chết giữa tháng ngày Đời như đã vỡ trên tay mất rồi Trách trời oan nghiệt quá thôi Chút niềm tin sót giữa đời giằng đi Lệ buồn từng phút trĩu mi Biết bao giờ mới nguôi đi đau tình Bẽ bàng lối rẽ một mình Ước gì một kiếp phù sinh mau tàn... PL 11.5.09 |
Xưa không em,
Thanh thản sống vô tư Nay trở lại không em, Đời đầy bão tố Tưởng chừng như, Vẫn hoàn nguyên như cũ Có ai ngờ.. Không lại chẳng bằng không. Mekong 11.5.09 |
Không còn ai nữa...
Không còn ai nhắn tin cho em nữa Nhắc nhở giờ cơm ba buổi mỗi ngày Không còn ai gọi điện cho em nữa Một mình em, giữa buồn tủi quấn vây Vừa gần gũi sao trở thành xa quá Vừa mới bên người đã hóa ...lẻ loi Hạnh phúc khổ đau, mỏng manh ranh giới Chớp mắt hẫng tay, lạc mất anh rồi Ngày không anh dài hơn em tưởng Viết mấy dòng thơ, thấy lệ đổ vào Anh chắc cũng buồn như em vậy Cuộc tình này...ai kẻ cầm dao? PL 11.5.09 |
Anh!!!
Có bao giờ Thấm đẫm sương khuya Vò xé tâm can - Cõi lòng tan nát Ngập chìm trong vị đời đắng chát Chiều run lên trong lệ buốt lạnh sầu Có bao giờ Chẳng biết sẽ về đâu Không phương hướng giữa rừng đời thăm thẳm Trái tim đau tê người cay đắng Đêm gió lùa khoảng lặng cố tìm quên Có bao giờ Đêm trắng tàn đêm Cố vùng vẫy chốn đầm lầy hoang vắng Cố níu kéo trong bão giông tuyệt vọng Hạnh phúc đơn sơ tưởng là mãi mãi Ta miệt mài mê mải dựng xây Thì anh sẽ Biết đau tê tái Đêm cô đơn quặn lòng nếm trải Giữa phố đông hoang hoải lệ rơi Đâu ý nghĩa lặn lội dòng đời Đâu tương lai mịt mùng sương khói Trái tim ơi xin đừng biết nói Sợi tơ hồng cởi trói...cho anh!!! KC Nha Trang 28/12/08 |
Lạnh trong lòng từ buổi không anh...
Nếu có thể quên nhau được dễ dàng Em đã không tránh đường xưa, rẽ lối Nếu có thể nhìn nhau không buồn trỗi Em đã chẳng để lệ rơi xuống tay mình Rời phố xá đông người Em về cõi lặng thinh Khóc mối tình vừa chết Không... Là thôi Là hết Niềm vui vỡ, nụ cười rơi héo hắt Trời ngòai kia mưa hay tim mình lệ đổ Lạnh trong lòng từ buổi không anh 12.5.09 |
Bao giờ mưa không lạnh
Bao giờ cỏ thôi xanh Cho thơ không buồn nữa Bao giờ em quên anh... ^^ ghé nhà chị iu lại thấy buồn man mác... Sheiran |
Quote:
Uống gì, trà hay rượu bé ơi... Nợ gì nỗi buồn, mà buồn theo chân mình mãi Ghen với niềm vui, len lỏi trái tim vào Bao giờ trái tim mình thôi biết nhớ Thì chắc hết buồn, hết vàng võ, xanh xao... Chắc vậy nhỉ? |
Lỡ...
Em lỡ vui nhiều quá Nên giờ buồn không quen Thấy quanh mình trống vắng Những con đường sầu chen Thấy ngày trôi lạnh lẽo Thấy đêm dài mênh mông Những niềm vui chưa cũ Hóa thành gai trong lòng Cũng biết rằng sẽ có Một ngày như hôm nay Nhưng hôm qua vừa với Đã hư không thế này... Nếu biết vội vàng thế Em dè dặt vui thôi Để có buồn cũng ít Ngày lạc anh bên đời ... PL 12.5.09 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 01:21 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.