Nhớ mưa
Giữa tháng năm nắng vàng như đổ lửa
Em đợi chờ, mong ngóng một cơn mưa Hẹn ḥ chi? ơ ḱa lạ lùng chưa... Nhớ người ta... đổ thừa tại mưa đấy! T́nh yêu ơi! cứ dửng dưng như vậy Gỉa bộ dối ḷng ... ừ ta nhớ cơn mưa! |
Nỗi niềm mưa ! Có bao giờ anh t́m lại ngày xưa Cơn mưa ấy nhạt nḥa trong kư ức Cơn mưa ấy biết bao giờ là thực Khi thời gian nức nở bởi tiếng mưa Đă bao giờ anh nhớ đến em chưa ? Khi ngắm mưa một ḿnh bên hiên vắng Đă bao giờ anh mong em như nắng ? Khi mưa về ướt lạnh bởi vắng nhau Có bao giờ anh thấy tim nhói đau Khi chiều nao mưa về giăng trên phố ? Hay với anh chỉ là niềm hoài cổ Mưa đến rồi anh nhớ đến em không ? HN |
Nỗi niềm mưa ! Có bao giờ anh t́m lại ngày xưa Cơn mưa ấy nhạt nḥa trong kư ức Cơn mưa ấy biết bao giờ là thực Khi thời gian nức nở bởi tiếng mưa Đă bao giờ anh nhớ đến em chưa ? Khi ngắm mưa một ḿnh bên hiên vắng Đă bao giờ anh mong em như nắng ? Khi mưa về ướt lạnh bởi vắng nhau Có bao giờ anh thấy tim nhói đau Khi chiều nao mưa về giăng trên phố ? Hay với anh chỉ là niềm hoài cổ Mưa đến rồi anh nhớ đến em không ? HN Mưa Huyền Thoại (ntd-mltn 298) Ngọc Tiên Hạt mưa này anh có nhớ hôm xưa Mưa huyền thoại vẫn c̣n bao hồi ức Kỷ niệm ấy thoáng đâu đây rất thực Khi mỗi lần em ngắm những cơn mưa Nhớ thật nhiều anh có biết hay chưa Tim thổn thức nghẹn ngào khi xa vắng Chiều mưa rơi để hững hờ giọt nắng Đến bao giờ mới được phút gần nhau Lối em về sầu tím một niềm đau Cứ dơi mắt trông về nơi cuối phố Mưa se lạnh ước ṿng tay quàng cổ Và khẽ khàng âu yếm hỏi yêu không |
Nỗi niềm mưa ! Có bao giờ anh t́m lại ngày xưa Cơn mưa ấy nhạt nḥa trong kư ức Cơn mưa ấy biết bao giờ là thực Khi thời gian nức nở bởi tiếng mưa Đă bao giờ anh nhớ đến em chưa ? Khi ngắm mưa một ḿnh bên hiên vắng Đă bao giờ anh mong em như nắng ? Khi mưa về ướt lạnh bởi vắng nhau Có bao giờ anh thấy tim nhói đau Khi chiều nao mưa về giăng trên phố ? Hay với anh chỉ là niềm hoài cổ Mưa đến rồi anh nhớ đến em không ? HN Mưa Huyền Thoại (ntd-mltn 298) Ngọc Tiên Hạt mưa này anh có nhớ hôm xưa Mưa huyền thoại vẫn c̣n bao hồi ức Kỷ niệm ấy thoáng đâu đây rất thực Khi mỗi lần em ngắm những cơn mưa Nhớ thật nhiều anh có biết hay chưa Tim thổn thức nghẹn ngào khi xa vắng Chiều mưa rơi để hững hờ giọt nắng Đến bao giờ mới được phút gần nhau Lối em về sầu tím một niềm đau Cứ dơi mắt trông về nơi cuối phố Mưa se lạnh ước ṿng tay quàng cổ Và khẽ khàng âu yếm hỏi yêu không Có Khi Nào? (ntd-mltn 299) Có khi nào, chợt nhớ lá thư xưa? Từng nét chữ vẫn c̣n trong kư ức. Những giọt sương ướt nḥa trang giấy thực Hay chỉ là giọt lệ của cơn mưa? Có khi nào, em đă nói yêu chưa? Khi thả bước chân trần trên băi vắng Có khi nào, em bảo rằng yêu nắng Khi mưa buồn mà chẳng được bên nhau? Có khi nào, em cảm thấy đau đau Khi lặng lẽ một ḿnh đi dưới phố? Có khi nào, em ṿng tay qua cổ… Níu chặt vào… để tặng nụ hôn không?... ntd |
Cảm ơn Tiên & ntd đă đồng cảm cùng mưa nhé! bài hoạ của 2 người thật hay ... thanks.
|
Nhớ ǵ em không nhớ
Mưa buồn lại vấn vương Hay mưa là nước mắt Chan vào trang mộng thường... |
Quote:
Chức Nữ nhớ người thương Nên trần gian ngườii cũng U hoài và vấn vương... |
Vu vơ
Cơn mưa nào về phố Ứơt sũng cả chiều nay Mắt người bên song cửa Cũng bất chợt... cay cay |
Quote:
Lang thang về lối cũ Chợt thấy ướt bờ vai Có phải mưa ngày ấy Hay là lệ mắt ai... |
Quote:
Thoảng dáng một người thương Ta t́m về chốn cũ Bất chợt lệ vấn vương @ Muội cảm ơn huynh Nhím |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 05:19 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.