NGẨN NGƠ
Lặng đắng cuộc t́nh qua
Cơi ḷng hoài vương vấn
Số trời ban lận đận
Để tim nhiều tứ thơ!
Mộng mị đến ngu ngơ
Khi Thu choàng bóng xế
Người chân trời góc bể
Cố níu áng mây bay.
Ngẫm kỹ đúng ḿnh ngây
Ôm ḷng câu gió thoảng
T́nh thơ tràn lai láng
Chữ ghép lại mà thôi.
Khoảng cách quá xa xôi
Biết đâu hồn người viết
Vẫn tin và mải miết…
Đến bây giờ ngẩn ngơ…
Kiều Thành(27/8/14)