LÁ VÀNG RƠI
Lá cơng nặng thời gian
Tự buông cành thong thả
Theo gió dạo lang thang
Mặc đời ban nghiệt ngă
Phẩy một nét đơn sơ
Cho mùa thu vàng óng
Tạo cảnh sắc nên thơ
Thi nhân vào gởi mộng
Phải chi ta là lá
Cũng thả nhẹ thân gầy
Thảnh thơi về muôn ngả
Mặc bao điều đắng cay!
Kiều Thành(24/9/14)