Im lặng
Không ǵ cả… chỉ là im lặng
Những buổi chiều tạnh gió mưa qua
Hoa vàng rụng nằm nghiêng song cửa
Nắng chan thềm dăm vạt phôi pha
Dường như cả trần gian bặt tiếng
Cánh đồng đời cây cỏ chơ vơ
Người thắc thỏm ngậm ḷng thinh vắng
Giữa ngày phai nghèn nghẹn từng giờ
Sông đă rẽ về đâu con nước
Độc mộc c̣n bịn rịn rong rêu
Nghe hạt nhớ co ḿnh đáy sóng
Lặng chênh chao đâu đó thủy triều
Không ǵ cả… nghe ḷng hiu quạnh
Bóng ngày chờ trĩu gió rưng rưng
Người vừa đó đă thành xa lạ
Vạn thương mong góc ngực ru thầm…
PL 18.1.2016