Chiều
Những buổi chiều ngồi trông lá rụng
Nghe hồn ḿnh mấy nỗi đi hoang
Người qua phố lẻ loi trần thế
Đôi gót buồn giẫm nắng hoang mang
Cây cuối nẻo vàng phai mấy độ
Mây lưng trời tan hợp bao thu
Đời tựa thế mênh mông vạn cổ
Lối trần gian huyễn ảo sa mù
Ai lữ khách c̣n lưu lạc gót
Đă ṃn giày bạc áo sờn vai
Ḷng c̣n giữ nơi nào bóng khói
Những hoàng hôn vạt nắng nghiêng dài
Những buổi chiều ḷng như sóng lặng
Nghe tiếng ngày lầm lụi trôi đi
Ai và ai đă tan ḥ hẹn
Nỗi sầu loang theo gió thầm th́…
PL 20.1.2016