Quote:
Nguyên văn bởi phale
Thanh minh
Có thể vô t́nh, có thể không
Nào đâu dễ tỏ chuyện trong ḷng
Đời qua quá nửa tim đà lặng
Nợ trả lưng mùa phận chớm xong
Mộng gởi chân trời cam độc bước
T́nh chôn đáy dạ mặc cô pḥng
Người nơi viễn xứ thương… em hiểu
Mà lụn lâu rồi ngọn nến chong..
PL 18.2.2016
P/s: Bị người ta trách vô t́nh
|
T́nh ḿnh như có, cũng như không
"Ấy" có hay chăng tớ bận ḷng? 
CÓ LẼ
Có lẽ yêu em... Có lẽ không
T́nh trong như đă... Ngại trao ḷng
Bao lần thơ thảo duyên chừng bén
Đôi bữa chuyện tṛ nợ đă xong
Đông đến sương sa miền viễn xứ
Xuân sang lệ đẫm chốn khuê pḥng
Thương em cô quạnh phương xa ấy
Năm tháng hao gầy mỏi mắt chong
Huyền Minh
Feb.19/16
P.S: T́nh cảm con người nhiều khi khó hiểu nhỉ! "Ấy co thấy vậy không? 
Đêm qua thức gần 2h sáng làm thơ c̣n chưa xong hic...
|