Hoàng hôn góc phố
Hoàng hôn lặng thầm góc phố
Tay người vén tóc mà thương
Trái tim se đầy sợi nhớ
Xôn xao xô những b́nh thường
Bỗng chợt thấy ḿnh như cỏ
Nhu ḿ xanh lại hồn nhiên
Bỗng chợt thấy ḿnh như lá
Bâng khuâng trổ lại phiến mềm...
Tựa vai vào vai ngọn gió
Nghe chiều khe khẽ ngang trôi
Làm sao giữ thời gian được
Để hoàng hôn đậu chỗ ngồi
Giá mà...
ước ǵ...
có thể
Hoàng hôn ấm vậy từng ngày
Người cất ǵ trong ánh mắt
Mà hồn chưa chạm đă say
PL 27.3.2017