QUÁN CŨ
Cuối tuần này như những cuối tuần qua
Em lại cùng con bước vào quán nhỏ
Quán quen ngày xưa em về mở ngõ
Bàn cũ trà phai đâu đó vẫn còn
Góc quán giờ chỉ còn em và con
Cũng 2 bóng người dưới tàn hoa sứ
Những lời yêu thương, những lời trách cứ
Giờ chỉ còn lời âu yếm gọi tên con
Bờ đá bên hiên chân bước đã mòn,
Café nhỏ giọt tràn trên ghế
Thời gian trôi bao lâu mà như thể
giấc mộng trở về từ nơi thẳm mùa xa.
Em thẩn thờ ôm mộng dưới hoa
Ngoài phố chợt bừng lên cơn nắng hạ
Tiếng ríu rít chim non hay lời con trẻ
Ngơ ngẩn lòng, khi vạt nắng loang xa.
|