Quote:
Nguyên văn bởi Giác Ngộ
Có kẻ về ngồi ở đây, thấy ḷng thật an yên, nghĩ rằng: "Ḿnh ở đây nhé, để gửi những tâm tư trong chuỗi những ngày dài rong ruổi".
Nhưng khi quay đi lại quên mất, lại đông ḷng trước những thứ xa xôi rồi lưu lạc quên mất cả đường về.
|
Nên cuộc đời như sông trôi...lưu lạc...lưu lạc...rồi lưu lạc !
Mong người luôn b́nh yên nha !