QUỲNH HOA
Đêm nồng nàn bởi hương thơm ngạ ngạt
Trắng trinh nguyên từng cánh mỏng kiêu sa
Chợt sương xuống long lanh nước mắt ngà
Như thầm khóc cho kiếp đời hư aỏ
Dù đẹp xinh sắc hương thật hoàn haỏ
Nhưng lỡ rồi thân phận kiếp Quỳnh hoa
Vội khai nhụy khi nưả đêm giao hoà
Vui với gió và trăng thanh tĩnh lặng
Đêm vưà sang ánh dương tươi màu nắng
Bỗng giật ḿnh như choàng tỉnh cơn mê
Cánh trinh nguyên tàn uá trông naơ nề
Cho thế gian bao kẻ thầm luyến tiếc
Thương thân hoa chẳng biết trời xanh biếc
Không được nh́n những tia nắng lung linh
Với muôn hoa khoe sắc hương cuả ḿnh
Mà cam đành bẽ bàng trong đêm tối
Ngắm nh́n hoa thấy ḷng nghe nhức nhối
Bởi đời ta nào có khác ǵ đâu
Yêu vội vă rồi phaỉ vương khổ sầu
Quỳnh hoa hỡi...v́ sao đời "Đắng - Chát "???
QN
24.04.2006
|