Quote:
Nguyên văn bởi VỀ MIỀN TRUNG
Sáng thứ bảy như bao buổi sáng
Em chở anh đi những con đường ngập nắng
Sài G̣n không mát
bởi v́ em chẳng áo lụa Hà Đông
Đường phố đông người, đường phố thành cong
Em phải lách, phải nghiêng để ḷn lên phía trước
Anh chỉ sợ bất ngờ văng ngược
Nên bàn tay cứ chới với giữa khoảng không...
|
em mới học thơ 6 chữ nè, thử làm tự do xem sao, chứ làm bài tập, ṃ chữ gần chết. Thầy Nhím ơi là thầy Nhím. hihi
Bạn
Những ngày anh đến nơi đây
Sài g̣n ngày nào cũng nắng
t́nh thân thiết cũng dâng đầy
để anh vui cùng bè bạn
em chẳng áo lụa HÀ Đông
cho anh vướng víu thơ ḷng
con đường thẳng thẳng cong cong
khổ người ngồi sau đến lạ
một mai anh về nơi ấy
có nhớ những bạn nơi này
cuộc vui thâu đêm suốt sáng
đi rồi t́nh vẫn c̣n đây