TY - 011
MONG
Bỗng nhớ năm nào cạnh bến sông
Nhà anh ở cách một mương đồng
Sang bờ bậu dỗi ngày thu vắng
Tắt ngơ em tầm buổi chợ đông
Lặng lẽ chiều kia sầu én nhạt
Đ́u hiu kẻ ấy mặc voan hồng
Ai về chốn cũ hoài mong cảnh
Xóm nhỏ bao mùa vẫn đợi trông
TY - 012
CHỜ ( NĐT)
Sông Tiền ủ dột những ngày qua
Băo nổi chiều thu bậu xuống phà
Rải đoạn Kim Tiền đau phím găy
Ngâm bài Phú Lục nẫu đường xa
Nơi này lặng lẽ người mong bến
Bữa nọ trầm ngâm cảnh nhớ nhà
Thổn thức đời ngâu hờn dỗi bạn
Tim hồng ngóng đợi buổi ḥa ca.
TY - 013
DỆT MỘNG
Năm nào lặng lẽ cảnh trời đông
Nhạn xót hoài than ở cánh đồng
Dơi buổi hiên nhà dông chớp giật
Đau ngày bếp lửa bậu ngồi xông
Trăng vàng áo năo đời thêm lạnh
Gót ngọc đ́u hiu nghĩa khó nồng
Ngỡ mộng Nam Kha ,về nửa giấc
Canh dài thức tỉnh bẽ bàng trông.
TY - 014
T̀NH KHÚC NOEN
Thuở Giáng sinh về lạnh gió đông
Cùng ai sánh bước cạn đêm hồng
Trao lời ước hẹn ngoài hang đá
Sẻ phút vui mừng cạnh tán thông
Nếu phải thời gian đừng cách biệt
Th́ hay kỉ niệm chẳng phai nồng
Hồi chuông gióng giả bao Mùa Vọng
Có kẻ si t́nh măi ngóng trông.
TY - 015
D̉NG XUÂN BẤT CHỢT
Tóc ngả hiên đời dệt chữ yêu
Dường xuân trẻ lại giữa khuông chiều
Thông vừa mến liễu triền miên đợi
Mận nỡ xa đào khắc khoải xiêu
Phải bậu vàng tâm lời nhắc măi
Mà em trĩu lệ khóe đan nhiều?
Hoàng hôn bất chợt ḍng trăng chảy
Gửi áng mây bồng mộng viễn liêu.
|