Vu vơ (01)
Rồi th́,
Thơ cũng xa ta
Một hôm giận dỗi bỏ nhà trốn đi…
Ngây ngô,
Ta chẳng biết ǵ
Chẳng đi t́m lại,
Chẳng đi dỗ dành…
Thế nên,
Thuyền lạc biển xanh
Thế nên,
Thơ lạc
Mong manh dỗi hờn..
Ta c̣n
Toan tính thiệt hơn
Ta c̣n
Mải bận
Bán buôn cuộc đời..
Thế nên,
Thơ giận ta rồi
Bỏ đi
Ngày tháng
Xa xôi
Chẳng về…
Thế nên,
Chợt tỉnh cơn mê…
Giật ḿnh
Chẳng thấy
Thơ về bên ta…
T́m đâu ngày tháng đă qua?
25.01.2017
|