Quote:
Nguyên văn bởi Vũ Trường
THU XƯA
Trong vườn cổ thụ lá vàng rơi
Có phải thu không tại gió trời
Vẫn chén trà xanh t́nh bạn cũ
Đâu chùm khế ngọt nắng chiều vơi
Thời gian vọng lại từng câu nói
Kỷ niệm đan xen những tiếng cười
Ngặt nỗi niềm riêng sầu bất tận
C̣n chăng kư ức trả cho người
9-9-2020
Vũ Trường
|
DUYÊN XƯA
Vừa nghe gió thoảng ngỡ ai cười
Lữ khách ngây hồn để lệ rơi
Lối cũ còn nguyên đầy đá sỏi
Đường xa vẫn quạnh xám mây trời
Vàng thu lá đổ tình chưa cạn
Đỏ mắt tâm hờn mộng đã vơi
Muốn hỏi vì sao đời nghiệt ngã
Vườn yêu cỏ dại níu chân người
QN
09.09.2020
|