TÂM SỰ HẠT GẠO
Nên danh “hạt ngọc của trời”
Những phen nước lửa hỏi người biết chăng
Dăi dầu sương nắng tháng năm
Bao kho tù túng tối tăm mặt mày
Hai sôi ba lạnh dạn dày
Vùi thân dưới đất đêm ngày giá băng
Mọc lên hết nhổ rồi quăng
Tấm thân xanh tốt xén phăng đọa đày
Lại đem nhấn xuống bùn lầy
Bon chen với cỏ sâu rầy cá cua…
Đủ đầy ngày nắng đêm mưa
Trổ đ̣ng c̣n hứng gió mùa trái ngang
Có khi băo lốc hung tàn
Áo xanh cũng ngả sang vàng chưa yên
C̣n thêm bị cắt bị xiên
Kẻ ưa đánh đập người khuyên đá đè
Tuốt ra phơi giữa nắng hè
Sẩy sàng xay giă chà rê… mút mùa…
Bây giờ kẻ đón người đưa
Biết đâu bao nỗi cay chua đă từng !
Nguyễn Thanh Toàn
12.08.2021