9. Tơi
Quá đỗi bình dân cạnh nẻo đời
Nguyên lành dẫu bị nói là tơi
Tre già hiến cật khung nào yếu
Cọ mỏng chung mình vách nỏ vơi
Gặp bữa trưa hè khinh nắng đổ
Canh mùa gió bấc kệ mưa rơi
Cày xong thửa ruộng làm thân chiếu
Một thoáng hồn quê mãi chẳng rời
Cá Chuồn 3.23
Bùi Đình Thắng