Thương!
Ngoài phố người đông lắm
Sao anh buồn làm chi
X̣e tay ra nhặt nắng
Rồi xua buồn kia đi
Hay là anh gọi gió
Về chơi đùa bên song
Cho nỗi buồn nếu có
Sẽ thầm tan trong ḷng
Hay...
bao điều em nghĩ
Anh vẫn buồn. Xót xa
Chợt thấy ḿnh lúng túng
Nỗi buồn anh bao la
Trách nỗi buồn vô ư
T́m đến anh hôm này
Nến hồng chưa kịp thắp
Lệ buồn rơi ra tay...
PL 8.7.10
Quen !
Ờ… ngoài phố người đông
Chỉ riêng anh lạc ḍng
Nắng vàng chừ khuất lối
C̣n lại nhớ và mong
Gió chừng không biết mỏi
Cứ lang thang bến bờ
Nỗi buồn không ai gọi
Cứ ghé hoài… ngu ngơ !
Anh đă quen lắm rồi
Gần gũi và xa xôi
Giấc mơ nào cũng vội
Nuối tiếc chờ không nguôi
Tạ ơn lời gởi gắm
Thắp lên ngọn nến hồng
Chiều đi qua lặng lẽ
Ờ… ngoài phố người đông
08/07/2010
Nguyên Thoại