Thương!
Ngoài phố người đông lắm
Sao anh buồn làm chi
X̣e tay ra nhặt nắng
Rồi xua buồn kia đi
Hay là anh gọi gió
Về chơi đùa bên song
Cho nỗi buồn nếu có
Sẽ thầm tan trong ḷng
Hay...
bao điều em nghĩ
Anh vẫn buồn. Xót xa
Chợt thấy ḿnh lúng túng
Nỗi buồn anh bao la
Trách nỗi buồn vô ư
T́m đến anh hôm này
Nến hồng chưa kịp thắp
Lệ buồn rơi ra tay...
PL 8.7.10
Quen !
Ờ… ngoài phố người đông
Chỉ riêng anh lạc ḍng
Nắng vàng chừ khuất lối
C̣n lại nhớ và mong
Gió chừng không biết mỏi
Cứ lang thang bến bờ
Nỗi buồn không ai gọi
Cứ ghé hoài… ngu ngơ !
Anh đă quen lắm rồi
Gần gũi và xa xôi
Giấc mơ nào cũng vội
Nuối tiếc chờ không nguôi
Tạ ơn lời gởi gắm
Thắp lên ngọn nến hồng
Chiều đi qua lặng lẽ
Ờ… ngoài phố người đông
08/07/2010
Nguyên Thoại
Vương!
Em rời phố người đông
Onl. Gơ phím mấy ḍng...
"Đừng buồn nhiều anh nhé"
Ngoài kia trời đang giông
Ly cà phê tan đá
Chiếc lá vàng vu vơ
Màu hoàng hôn tím ngắt
Thắt ḷng em vô bờ
Em cũng quen lắm rồi
Một ḿnh em buồn bă
Lại băn khoăn đứng ngồi
Khi anh buồn. Thiệt lạ
Nến hồng anh có thắp
Cho một ngày vừa sinh
Giữa hoàng hôn lằng lặng
Nghe đời vương quanh ḿnh....
PL 9.7.10
Quên !
Tṛng trành năm cùng tháng
Người theo người bước đi
Anh chẳng thiết làm ǵ
Khi bên đời… Em vắng
Mới xuân nào ươm nắng
Hè sang phượng thắm màu
Sao vàng lá thu mau
Cành trơ đông lạnh buốt
Làm sao mà quen được
Những tháng ngày rời xa
Nỗi nhớ lại khóc oà
Khi trăng về thỏ thẻ
Ờ… mà thôi... Em nhé
Vườn xưa đă khép rồi
Cố níu cũng xa xôi
Tṛng trành năm cùng tháng
10/10/2010
Nguyên Thoại