Mang về từ NR.
Nghe mưa nửa đêm
Nghe mưa nửa đêm
không buồn như ḿnh tưởng
Có đôi khi từ lệ trổ hoa hồng
Bước ra khỏi con tàu không định hướng
Mới thấy ḿnh đi một quăng mông lung
Những buồn vui đến từ tâm tưởng
Như mưa nửa đêm rơi xuống hiên nhà
Có hạt tṛn xoe lăn không suy nghĩ
Có hạt nằm sầu trên lối người qua
Hứng mưa nửa đêm gội ḷng thanh thản
Quên những ưu tư, gói lại bộn bề
Sau mưa là cả b́nh minh đang đến
Nắng ấm, hoa cười... mây gió làm thơ
Tạ mưa đă đổ cuốn trôi phiền muộn
Những hạt nhỏ nhoi ôm lạnh vào ḷng
Để mai trời đất tươi hườm má đỏ
Ta nắm tay người đi giữa thong dong
PL 11.7.10