T̀NH HƯ ẢO
Cửa khép lại Sau lưng người là khói
hương nồng Ai c̣n vảng vất ở đâu
đây T́nh vơi nhanh trong một thoáng Sầu
dâng ngập lối Chút nồng nàn hương lạ
Cửa khép lại Sau lưng người là bóng
h́nh của đêm Ảo ảnh một thiên đường
Giấc mơ đă tàn với một vệt sương
loang trên gối Lệ sầu Hoen mắt ướt
Cửa khép lại sau lưng người là gió
thổi về đâu khi t́nh cũng lạnh theo
người đâu rồi trăng chẳng c̣n treo
bên song cửa chẳng c̣n ai đứng đợi.
|