SAY
Em ngồi một ḿnh khi chiều chưa buông
Uống nỗi buồn vào sâu trong lồng ngực
Mơ hồ nghe tim ḿnh đang rạn nứt
Chếch choáng môi mềm ngút mắt t́nh xa.
Bước chân buồn đi hết một ngày mưa
Nghe hoang hoải những bùi ngùi kư ức
Nước mắt mặn cho ḷng nghe thổn thức
Gợi dư âm nơi vực thẳm tâm hồn
Gói yêu vào ngh́n tấc dạ mang chôn
Những dự cảm cháy cồn cào trong mắt
Kỷ niệm đổ về tim đau quặn thắt
trong cơn say em góp nhặt nỗi buồn.
|