Cho Ốc yêu thương
H́nh như Ốc buồn phải không Ốc?
Sao bỗng nh́n em không nói năng
Gió ngoài song như dỗi hờn chực khóc
Chiều nghiêng nghiêng trút sợi nắng vơ vàng
Hay là Ốc hôm trở mùa nhuốm bệnh
Ngồi co ro tự ủ lấy tay ḿnh
Em thương Ốc cũng buồn không muốn nói
Ngày trôi dài trong lặng lẽ đinh ninh
Ốc ngó ǵ ngoài song đăm đắm vậy?
Hoàng hôn buông tím ngắt tự lâu rồi
Chai vang dở ngồi nghe buồn sủi bọt
Phía chân trời cô lẻ áng mây trôi...
Mai sẽ mới một ngày vui Ốc nhé
Nỗi ưu tư gói lại cất trong ḷng
Mặt trời vẫn mỗi ngày mọc phía trước
Đưa bóng ḿnh chung lối bước song song...
PL 18.7.10