Quote:
Nguyên văn bởi Thảo Nguyên
9.
Suốt đời phiêu lăng mà thôi
Khi th́ khóc khi th́ cười lao đao
H́nh như giông giống người này
Phải người quen cũ không này Lăng Du?
|
Phiêu Lăng th́ mới thôi mà
Ngày xưa vẫn kẻ ta là Lon Ly
Sờ Ta măi cũng thấy ỳ
Thôi th́ Phiêu Lăng cho đời Lăng Du