TỰ VẤN 6
Dù đă biết sẽ có ngày phải vậy
Mà sao ḿnh vẫn cứ thấy ngẩn ngơ
Để bâng khuâng... từng đêm vắng thẫn thờ
Trong hiu quạnh một ḿnh ngồi thao thức...
Dù đă biết chẳng thể nào khác được
Sao vẫn chờ... giấc mộng quá mong manh...
Dẫu thương yêu... nguyện ước cũng không thành
Thôi chấp nhận... bởi t́nh thường ngang trái...
Dù đă biết em không c̣n trở lại
Mà sao ḿnh vẫn ngóng đợi, nhớ nhung...
Nhờ thời gian dần vá vết thương ḷng
Đành im lặng... dẫu bao điều muốn nói...
Và cũng biết chẳng thể nào thay đổi
Xin một lần... tay nắm chặt bàn tay...
Giữa đường đời vạn nẻo chông gai
Mong hạnh phúc... b́nh yên... em nhé !...
NC
|