Hôm nay, chuẩn bị đi học nhưng nhỏ cũng mở máy lướt qua trang web ấy và rồi nhỏ thật khâm phục một người ở đó...Có lẽ, giữa biết bao nhiêu người nịnh nọt và êm lặng v́ sợ uy quyền th́ người ấy lại dũng cảm đứng ra bênh vực một lẽ phải. H́nh ảnh dũng cảm của người ta làm nhỏ thật cảm động, nhỏ hiểu cuộc sống vẫn c̣n đây đó những con người chân chính dám đứng ra bênh lẽ công bằng ở trang web ây...Chứ thật ra từ lâu, nhỏ như chẳng c̣n niềm tin vào trang web đó nữa rồi...Thế nhưng ḷng nhỏ vẫn có chút ǵ đó xót xa...Nhỏ tự an ủi ḿnh...thiếu ǵ trang web ta vui chơi và mặc sức thả hồn, cớ sao ta lại nặng ḷng với nơi chẳng chào đón ta chi vậy để rồi ôm vào ḿnh nỗi chua xót cơ chứ? Nhưng rồi, nhỏ lại không t́m được câu trả lời cho chính ḿnh...Có lẽ, nhỏ đă đặt hết niềm tin vào đó, nơi ghi dấu buổi ban đầu của nhỏ, nơi ấy với nhỏ vốn có nhiều và rất nhiều kỉ niệm nhưng h́nh như giờ đây nó là nơi mà nhỏ thấy đau đớn xót xa nhất...Nhỏ như một người có miệng mà chẳng thể nào nói được, nỗi oan này nhỏ biết tỏ cùng ai...
Giờ đây, nhỏ bỗng hiểu ra một điều...dù nơi đâu, ngoài đời hay thế giới không có thật vẫn thấp thoáng bóng dáng của kẻ tiểu nhân...
|