Đăm chiêu mưa
Hết tháng ngâu, mưa c̣n dan díu
Chiếc cầu Ô trời cất lâu rồi
Ôi chia cắt, vết hoài lệ ứa
Dẫu ngàn ngày đâu dễ quên nguôi
Mưa từ nắng vỡ ra ngh́n hạt?
Mưa từ mây tan tác rơi về?
Mưa từ em một thời rạn nứt?
Mưa từ người cắn chặt môi tê?
Những hạt mưa không mặn ṃi lắm
Mà trần gian xám xịt u buồn
Em ngồi ngắm trời mưa mê hoặc
Quên quanh ḿnh ngàn vệt tơ buông
Mưa là thực... hay mưa là ảo
Lẽ vô thường có đến có đi
Sau quang tạnh cạn khô dấu vết
Mưa và anh có khác nhau ǵ
Tay rất lạnh... ừ mưa rất thực
Em rất buồn... ừ anh rất xa
Sợi tơ ngắn xót ḷng dấu cắt
Duyên c̣n xanh mà nợ đă già...
PL 11.8.10
Lần sửa cuối bởi phale; 18-08-10 lúc 12:04 PM
|