Vịnh Con Ếch
Thiên hạ c̣n đầy thứ dở hơi
Làm sao tả xiết bấy nhiêu lời
Trăm năm chỉ biết ḍng mương nhỏ
Ngh́n thuở chưa từng mặt biển khơi
Cóc ghẻ suốt đời c̣n bị ghẻ
Chồn hôi muôn kiếp vẫn là hôi
Cớ sao c̣n măi ngồi trong giếng
Giương mặt trông lên chả thấy trời