Chiều sầu
CHIỀU SẦU
Chiều buông gió lộng bên triền vắng
Ngơ trúc nhà em sao tĩnh lặng
Cửa khép im ĺm với tuyết sương
Tường xiêu ọp ẹp cùng mưa nắng
Vu vơ giọng hát cứ vơi đầy
Ngớ ngẫn câu ḥ hoài trĩu nặng
Nỗi nhớ người xưa quặn cả ḷng
Ngày qua rất chậm thêm đằng đẵng.
|