Khắc khoải
Em
Th́ thầm thật khẽ
Rằng
Anh nhớ em nhiều không
Anh
Kẻ si t́nh cuồng dại
Nhớ em
Khắc khoải đến cháy ḷng
Giữa hai chiều thương nhớ
Anh đi lạc nơi mô
Để em mỏi ṃn đợi
Giữa bao kẻ mơ hồ
Em
Xa một tầm tay với
Để anh
Dù mong đến cháy ḷng
Cũng đành
Làm kẻ hững hờ trông
Dù rằng biết
Anh chết ṃn v́ nhớ
24.8.10
|