Tản mạn
Chợt thấy ḿnh
như cánh bướm nhỏ nhoi vướng vào lưới nhện
Càng vẫy vùng càng đau
Con bướm nhỏ không biết ḿnh đang chết
Giữa những sợi tơ không màu
Con bướm nhỏ thoi thóp...
Giữa tiếng thịt da rên
Con bướm nhỏ đang chết
Những buồn vui mai quên
Trời sẽ nhỏ giọt sương thay lệ
Tiễn đưa một linh hồn
Lá sẽ rơi dày lên thay đất
Một nấm mộ vùi chôn
Đời trôi về phía trứớc
Cát bụi rơi sau lưng
Con bướm bay thầm lặng
Hồn ch́m trong muôn trùng
Ai qua thảm lá vàng kia, bàn chân khe khẽ nhé
Kẻo đau xác bướm, chết đến hai lần...
PL 13.7.09
|