Hôm nay nhỏ vào nhà của ḿnh mà lại lạc vào nhà chị Mỹ Duyên...hên hổng có chủ nhà ở nhà, hổng thôi nhỏ sẽ bị mang tiếng là ăn trộm mất rồi...Thấy tựa đề của chị Duyên là "Cho em", nhỏ chợt nhớ bài thơ mà mẹ cho nhỏ đọc lâu lắm rồi ... Mẹ bảo đó là của một sinh viên ĐH gởi người yêu, lúc người này rời bỏ quê hương khi mới ḥa b́nh, và lúc mẹ học CĐ các giáo sinh chuyền tay nhau chép bài thơ này. Bài thơ cũng mang tựa đề là "Cho em", giờ nhỏ chỉ nhớ mang máng, không đầy đủ lắm...
"Không phải tự nhiên anh bắt đầu bằng hai chữ: cho em
Dù t́nh yêu của anh - có lẽ chỉ c̣n một nữa
Anh không nói ở đây những t́nh yêu đôi lứa
Dù thơ anh cũng bắt đầu bằng hai tiếng...cho em!
Em bây giờ đang ở malaixia
Đang náo nức chờ một chuyến bay sang Mỹ
C̣n th́ giờ đâu cho em suy nghĩ
Về những người c̣n ở lại nơi đây...
Đất nước này c̣n thiếu gạo, thiếu rau
Th́ dĩ nhiên c̣n thiếu xăng …
Cho em chạy xe hon đa dạo chơi những buổi chiều chủ nhật...
Hạt cao lương c̣n lẫn với bát cơm sau một ngày tất bật
Với những họng súng đen ng̣m đang chĩa vào đây...
Đất nước trở ḿnh chỉ mới dăm năm
Đâu phải chỉ riêng em đau nhức
Những ai chưa quen tháng ngày khổ cực
Họ đều có những suy nghĩ như em
…Người ta tự lừa dối ḿnh vào cuộc sống bon chen
Khao khát từng giờ tấm giấy thông hành đi ban New York
Và âm thầm từng bước, họ đi vào cơi mông lung…
Anh không thể h́nh dung...
Người Việt Nam lấy tiếng Việt Nam làm ngoại ngữ
Thà rằng anh mù chữ
C̣n hơn đọc những bức thư đầy lỗi chính tả từ bên ấy gởi về...
…Nguyễn Trăi từng ăn độn mười năm
Mà vẫn viết nổi “B́nh Ngô đại cáo”
Có lẽ người không ngờ rằng...
Trong đám con cháu ...
Lại có những người không hiểu ư tiền nhân...”
Lần sửa cuối bởi hamy; 26-08-10 lúc 09:24 PM
|