VLTD-17
Chiếc áo của Mẹ
Chiếc áo ấy đỏ màu rượu chát
Bao năm rồi con giữ góc rương
Là chiếc áo lần đầu Mẹ mặc
Ngày chị Ba bịn rịn theo chồng
Chiếc áo ấy vẫn c̣n mới lắm
Chỉ một lần Mẹ mặc đó thôi
Năm sau nữa, rồi năm sau nữa…
Mẹ ra đi… ngày gió bời bời…
Sáu đứa trẻ lớn lên đầy đủ
Mẹ quần phai áo bạc cam ḷng
Vừa đủ cánh quay đầu nh́n lại
Mẹ đă về với cơi hư không
Chiếc áo ấy chưa sờn dấu chỉ
Món quà đầu dành dụm con mua
Đâu biết được là lần duy nhất
Chừ ích chi những món tiền thừa..
Cầm chiếc áo c̣n đây hơi Mẹ
Tự trách ḿnh lớn muộn cho nên
Ơn nghĩa cả chưa đền đáp được
Mẹ đă xa, muôn nẻo khó t́m
Giá có thể đổi điều con có
Để một lần ôm lại Mẹ thôi
Thương chiếc áo và thương con nữa
Chừ t́m đâu bóng Mẹ giữa đời…
Lần sửa cuối bởi Lữ Khách; 07-09-10 lúc 11:33 AM
|