Hôm thứ bảy vừa rồi, nhóm cửu cô nương của nhỏ lại thêm một chuyện làm thiên hạ để ư nữa ..., mà lạ nha, nó có sự trùng hợp ngẫu nhiên cũng vào giờ của thầy...điện thoại (Thầy hôm đầu tiên khi tụi nhỏ đang học gần đến giờ ra chơi tiết 4 tự dưng điện thoại nhỏ và các bạn đồng loạt réo vang...)
...Chuyện là như vầy... giờ ra chơi nàng T Ù chạy xuống căn tin tranh thủ mua đồ về lớp mum, nhưng trên đường về lớp tự dưng áo nàng bị ... trục trặc kĩ thuật... Thế là nàng bị "tẩu hỏa nhập ma", tiến thoái lưỡng nan, vội vàng điện thoại cho cả nhóm hộ tống về lớp... Sau một hồi ngâm cứu, nhỏ chợt nghĩ ra biện pháp là cho nàng ta mặc áo khoác vào là chắc ăn... Thế nhưng, nó lại sợ người ta biết nên c̣n chần chừ..., đúng là "có tật giật ḿnh". Và rồi nhỏ Bagiawadat tuyên bố giải pháp cứu nguy nó là cả nhóm đồng thanh mặc áo khoác hết. Trời ạ, buổi sáng cuối hè, troi oi bức mà vận chiếc áo khoác vào chả khác ǵ đi tắm nóng... mà nhóm cửu cô nương thường trêu nhau là "ră thịt", mỗi khi có đứa làm điệu, sợ đen mà mặc áo khoác vào lớp khi c̣n học cấp II, giờ vào cấp III th́ ngược lại, mọi người ai cũng muốn khoe tà áo dài duyên dáng của ḿnh nên ít mặc vào lớp, trừ khi bi bệnh... Giờ chiếc áo khoác chỉ dùng để che cái nắng gay gắt của đất trời Tây Ninh khi trên đường về nhà mà thôi. Bởi vậy, nghe bagiawadat phán một câu xanh rờn mấy nhỏ kêu lên oai oái, v́ ai cũng muốn làm điệu với tà áo dài của ḿnh mà. Sau cùng, tất cả v́ "t́nh bạn muôn năm" nên đành ép bụng nghe theo mệnh lệnh của nhỏ M, làm nàng T Ù khoái chí, cái mặt tươi như cây vừa được tưới nước... c̣n hứa sẽ đăi cả bọn một chầu chè ...v́ đă ra tay nghĩa hiệp "Anh hùng cứu mỹ nhân" h́...h́...
Khi hết giờ ra chơi, cả lớp - ngoài nhóm cửu cô nương ra - đều thấy ngạc nhiên sao mấy nhỏ này lại thay đổi trang phục nhỉ? Nhưng đành ấm ức mà hổng thể nào t́m được lời giải đáp...
Thế rồi, lại là sự t́nh cờ mà thầy "điện thoại" lại phát hiện ra khi vào lớp... Đúng là môn Văn thật giàu liên tưởng... Đó là cả chín đứa đều mặc áo khoác đủ ba màu: ba đứa màu vàng, năm đứa màu xanh và riêng nhỏ th́ màu tím nhạt. Bởi vậy, thầy bảo cả chín tiều thơ xinh đẹp hôm nay mặc áo khoác tổng hợp cả ba màu, làm thầy chợt nhớ đến các câu trong một bài thơ như vầy:
"Áo nàng vàng, tôi về yêu hoa cúc
Áo nàng xanh, tôi mến lá sân trường
Sợ thư t́nh không đủ nghĩa yêu đương
Tôi pha mực cho vừa màu áo tím"
Và vừa đọc tới màu nào là thầy đưa tay về những nhỏ mặc áo màu ấy như minh họa, làm cả lớp cười rộ lên đầy vui vẻ, nhóm cửu cô nương cũng cười...giả lả cho đỡ quê! Riêng nhỏ chợt giật ḿnh ngượng nghịu khi thấy tụi nó dù sao có tới cả chùm ba, bốn đứa, c̣n nhỏ th́ chỉ có một ḿnh thôi, nhỏ thấy tủi thân cho ḿnh quá! Biết vậy hôm đó nhỏ mặc áo khoác giống tụi nó...
Nhưng sau đó, nhỏ chữa thẹn bằng cách trả lời câu hỏi của thầy về tên bài thơ ấy và tác giả...Thầy c̣n bảo nhỏ nếu thuộc đọc vài câu cho cả lớp nghe... Tưởng ǵ chứ hỏi đến thơ là "nghề của nhỏ " mà. Thế là nhỏ nhiều chuyện hăng hái đọc vài câu như vầy:
"Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng
Mưa tôi chả về bong bóng vỡ đầy tay
Trời nắng nhạt nḥa tôi ở lại đây
Như một buổi chiều hiên nhà nàng dịu nắng.
Trời hôm ấy mười lăm hay mười sáu
Tuổi của nàng tôi ngỡ chỉ mười ba
Tôi phải van lơn, ngoan nhé đừng buồn
Tôi phải nói như là tôi đă đợi
Để giận hờn, chim bướm trả dùm tôi..."
("Tuổi mười ba" - Nguyên Sa)
Bài thơ này nhỏ thuộc lâu lắm rồi, nhưng giờ hổng biết chính xác hôn nữa. Vây mà thầy khen quá chừng, khiến bao ngại ngần lúc đầu của nhỏ như được gió cuốn bay mất và nàng T Ù như quên đi nỗi buồn "kĩ thuật" của riêng nó...
Tiết học Văn trôi qua trong vui vẻ và phấn chấn...
(Nhỏ ngủ rồi hết một giấc, nhưng chợt thức khi nhớ h́nh như ḿnh chưa nhiều chuyện nên vào đây thực hiện "sứ mệnh cao cả" của ḿnh nè! Ông Kẹ Bụt mà biết, chắc thế nào cũng la oai oái lên cho coi! Xiiiiiiiiiiiiiiiiii, ổng là chuyên gia la nhỏ mà! H́... h́...)
Lần sửa cuối bởi hamy; 11-09-10 lúc 02:42 AM
|