T̀NH SẦU
Hồn ta quạnh quẽ sống lưu đày
Vất vưởng u buồn ở chốn đây
Ră đám ngàn năm ḷng hận đắng
Tan đàn vạn kiếp dạ hờn cay
T́nh xưa đă lỡ sầu dâng ngập
Nghĩa cũ c̣n vương tủi chất đầy
Quyết phải đi t́m duyên phận mới
Cho dù kỷ niệm vẫn chưa phai
Ngọc Minh
|