MƯA BUỒN V̀ ĐÂU
Trời buồn trời đổ mưa ngâu
Người buồn nh́n cảnh âu sầu tái tê
Mưa rơi tí tách năo nề
Mưa trôi đi hết ước thề xa xưa
Ngồi nghe xa vắng nh́n mưa
Qua bao năm tháng t́nh chưa hết buồn
Ngăn ḍng nước mắt cứ tuôn
Cô đơn, quạnh quẻ tỏ tường cùng ai
Mưa rơi âm ĩ mưa hoài
Hồn nghe thơ thẩn hỏi ngày...qua chưa?!...
>>>>BM.>>>>>
NẮNG THÁNG TƯ
Tháng Tư vào lúc trời trưa
Nắng th́ nóng gắt, người thừa mồ hôi
Tháng tư chẳng chỉ riêng tôi
Muôn triệu dân Việt sống đời ly hương
Tháng tư mưa đổ hạt buồn
Ba mươi năm lẻ vẫn tuôn lệ sầu
Người buồn do bởi nơi đâu ?
Xa Cha, cách Mẹ người sầu đơn côi !
Tháng tư cành phượng hoa rơi
Khiến ḷng thương nhớ thuở thời học sinh
Tâm hồn c̣n măi trắng tinh
Chưa lần khuấy đục bởi t́nh gái trai
Sáng trưa hai buổi một ngày
Cùng ai cặp sách dắt tay đến trường
Đâu ngờ thảm hoạ, tai ương
Ta đành xa xứ người thương tách rời !
Chừng nào cho hết lệ rơi
Cho hè nắng dịu, người người sướng vui
Cho tôi nở một nụ cưới
Trở về quê cũ một đời luyến lưu
.........Lehong........