Con gái học bài, mẹ đọc sách. Chốc chốc con gái lại quay lại dặn ḍ:
- Mẹ đừng ngủ nha. Con muốn nói chuyện với mẹ...
- Ừ con học xong đi, mẹ đợi..
Nghĩ, chắc con gái có chuyện ǵ muốn tâm sự..
Con gái học bài xong cũng khá muộn, lên nằm cạnh mẹ.
- Nào, có chuyện ǵ, kể mẹ nghe đi...
- Mẹ hỏi đi..
- Chuyện bạn K hở?
- Mẹ hỏi chi tiết vào..
Con gái hôm nay ngộ nhỉ? Mọi lần chỉ cần hỏi thế là con kể mẹ nghe không kịp... nào là chuyện bạn Thùy có người thích, bạn Trân hay giúp đỡ người khác, ai đó hay đặt kẹo vào hộc bàn của con... rồi chuyện con thích học giờ văn v́ cô Mai dạy rất hay, chuyện sau này con sẽ làm cô giáo như cô Mai... đến chuyện con muốn vào đại học Havard... chuyện con muốn t́m học bổng để đi du học từ lớp 10.... kể cả những thắc mắc giới tính, mà sau một hồi rụt rè con cũng nhỏ to. Nhờ thế mà mẹ hiểu con gái lắm.
Nhưng hôm nay trông con là lạ. Mà con lạ từ hôm qua cơ.
Hôm qua, trước khi đi ngủ, con mân mê cục tẩy đẹp đẹp của em hỏi:
- Em có cục tẩy nào khác không mẹ
- Em có tẩy trong bút ch́, nếu con thích cục tẩy đó th́ dùng đi, mai mẹ mua cho em cái khác.
- Vậy tội nghiệp em Bi lắm.
Mẹ thật sự đă ngỡ ngàng khi nghe con nói. Mẹ đă thường nghĩ, con gái có tính vô tâm, v́ cho đến hôm qua, con hay tranh giành với em mà không biết bao nhiêu lần mẹ phải phân xử.
Rồi hôm nay, nh́n con bẽn lẽn tṛ chuyện với mẹ khác hơn thường ngày, mẹ chợt nghĩ h́nh như lại thêm một lần bỗng dưng con lớn!
|