MTTD - 23
SÀI G̉N THU
Sài G̣n chẳng có thu
Hết mưa rồi lại nắng
Nên ḷng em phẳng lặng
Chẳng có đợt sóng trào
Không nỗi nhớ ngọt ngào
Trong tim yêu bổi hổi
Gió không man mác thổi
Ḍng sông chẳng tự t́nh
Chỉ có ánh b́nh minh
Gieo vào ḷng khắc khoải
T́nh thu ơi hoang hoải
Xa tít tận nơi đâu
Từng vết cắt thương đau
Cuối thu rồi vẫn vậy
Tâm tư không tỉnh dậy
Ḷng dạ ngổn ngang đời...
Trời Sài G̣n buông...rơi!
|