MTTD - 34
Thu sầu
Mỗi lúc Hạ qua, Đông ghé lại
Mỗi mùa Thu chạm lá vàng rơi
Vườn con lá không c̣n xanh nữa
Lâu rồi, sao vẫn nhớ, em ơi..!!
Ngày đó tiếng yêu khắc trên môi
Nắng dỗi c̣n thua mắt em cười
Lệ em làm tràn mưa tháng bảy
Anh nghe ḷng ḿnh nhịp tim trôi
Thế mà giờ đây quá xa xôi
Đă phải dùng từ “ngày đó..” rồi
“Ngày đó..”nghĩa là không c̣n nữa
Mộng ở trong anh đă ra khơi
Vườn cũ một ḿnh bước chân côi
Nhặt lá khô rơi nhớ một người
Nhặt lại hương yêu vương trên phố
T́m trong xa vắng, tiếng em cười
Chợt nhặt hồn ḿnh ch́m đáy sâu
Kư ức ngày nao có phai màu?
Nỗi đau ngày tiễn em đi ấy
C̣n vương sâu sắc vạn thu sau
|