MTTD - 37
Thơ t́nh cho em
Lá thu vàng xào xạc dưới chân em
Hồn rơi nghiêng giữa một trời hoa mộng
Em đứng yên để anh nh́n lắng đọng
Một chút buồn vội vă níu thời gian
Đan tay vô t́nh ... em cười hiền ngoan
Nhặt lá thu rơi thả ḍng kư ức
Mặt trời bên kia ... ṿng tṛn đỏ rực
Ấm áp hoàng hôn ... môi mắt gần kề
Vần thơ dại khờ anh gởi đam mê
Gởi chút mùa thu đến người t́nh nhỏ
Này cô bé ơi! Trăng vừa qua ngơ
Tà áo em bay thoáng nhẹ bên đồi
Một chút thẩn thờ, một chút nữa thôi
Em giữ t́nh anh đêm dài vô tận
Hương sắc quyện nhau ... bóng h́nh vương vấn
Lặng lẽ sương thu ... dỗ giấc mơ đầu.
|