Anh….khùng
Em bảo anh bị khùng
Anh cười…. ừ có lẽ
Người ta xa xôi thế
Anh nhớ để làm chi
Em bảo anh bị ǵ
Mà cười hoài như vậy
Ừ…th́ em thấy đấy
Chắc là tại anh….hâm
Em nghe té cái rầm
Ông này dở hơi nhỉ
Thường ngày nhăn như khỉ
Tự dưng dễ tính ghê
Bao nhiêu điều em chê
Anh xin ghi nhận tất
Bởi một điều rất thật
Anh đang nhớ….em ơi
14.10.10
|