Vui khuyết
Niềm vui em mẻ khuyết
Chờ từ anh mảnh điền
Anh!
mắt em buồn bă
Anh không nh́n cho nên
Bàn tay em lạnh lẽo
Trong tay anh hững hờ
Anh!
ḷng em buốt giá
Biết là em bơ vơ?
Những điều em muốn nói
Trong ngôn từ lặng yên
Anh ch́m trong hào nhoáng
Em lặng chờ tới phiên
Niềm vui pha vị đắng
Chỉ ḿnh em biết thôi
Anh! có khi nào nếm
Để hiểu em đôi phần...
PL 20.10.10