MTTD - 63
THU LẶNG
Oằn hông chở lặng chuyến đ̣ chiều
Chở người sang bến với người yêu
Chở đi kỉ niệm mùa thu trước
Để lại trong tôi những bụi mờ.
Thủa ấy tôi, người đứng kề bên
Cùng ngắm trăng thu ước thật nhiều
Người cười híp má khi tôi ví
Người tựa vầng trăng rất dịu hiền.
Người vẫn hay buông mái tóc dài
Kệ gió đùa vui mỗi chiều thu
Nh́n người vui nghịch như trẻ nhỏ
Là trái tim tôi biết mông mơ.
Người thường rung mạnh những hàng cây
Cho lá vàng rơi mỗi chiều vàng
Người nói ḍng đời trôi hối hả
Đừng níu giữ chi những xa vời...
Người vẫn bảo tôi giống mùa thu
Đi bên cảm giác rất yên b́nh
Và người C̣n nói tôi là gió
Thổi lá xa cây, rất vô t́nh.
Người đă kề bên mấy mùa thu
Đi bên không nhớ đă bao chiều
Mà tôi chẳng dám buông thành tiếng
Một tiếng yêu em tự đáy ḷng...
Rồi thu lẻ bóng đứng đợi mong
Trông người sang bến ấm bên chồng
Người đi, ở lại thu buồn lắm
Lặng ngước nh́n theo, lá nhẹ rơi...
|