1-4: Ngày của những lời nói thật
24/10/2010 09:15 (GMT +7)
- Ngày 1-4, mọi người thường giành cho nhau những lời nói dối, những cú lừa “ngoạn mục”...
Thế nhưng, câu chuyện đă xảy ra với tôi vào ngày 1-4, khiến tôi nghĩ rằng đó chính lại là ngày mà người ta có thể nói thật những suy nghĩ từ đáy con tim ḿnh.
Anh tôi xa quê từ năm 22 tuổi, cái tuổi bắt đầu sự nghiệp của một chàng trai. Cũng như nhiều người trẻ lúc đó, anh đă t́m lập nghiệp ở xứ người, đi bán sức lao động. 20 năm kể từ ngày ra đi, anh không bước chân trở về quê hương, v́ không có đủ tiền, và hơn thế anh sợ không chịu nổi khi về lại một lần phải chịu đựng cái phút chia xa gia đ́nh. Nhưng rồi anh cũng đă về, về lần thứ nhất, lần thứ 2, anh không thể ḱm được ḷng ḿnh nỗi nhớ nhà, nhớ quê. Và rồi liên tục năm nào anh cũng t́m về. Anh đă làm quần quật ngày này qua ngày khác. Khi người ta làm, anh cũng làm. Khi mọi người nghỉ, anh t́m cách làm thêm, vừa để lấp đi những khoảng thời gian rỗi cho đỡ nhớ nhà và có tiền trở về.
Ảnh minh họa
Hôm ấy, tôi khấp khởi trở về nhà v́ biết tin anh tôi đă về. Ùa vào nhà, tôi bất chợt gặp ngay một người con trai khác mà không phải là anh ḿnh. Đầu tóc anh ta rối bù bởi đang sấy đầu. Tôi tṛn xoe mắt ngạc nhiên, lắp bắp măi mới nói nổi một câu: "Ơ... Em chào anh". Và cũng giây phút ấy, tôi cũng bắt gặp một ánh mặt không kém ngạc nhiên nh́n tôi từ anh. Và anh cũng thốt măi mới nên một câu chào.
Tôi tin cả anh và tôi sẽ chẳng bao giờ quên được cái giây phút lần đầu gặp gỡ ấy, ánh mắt như bị choáng ngợp trong nhau ấy. Hóa ra anh là Tùng, bạn cùng về nước với anh tôi. Anh thuộc tuưp người đẹp trai và rất “ga lăng” – là mẫu thần tượng trong các cô gái trẻ như tôi.
Không nói ra, nhưng có lẽ tiếng sét ái t́nh đă khiến chúng tôi không thể rời nhau suốt đợt anh Tùng về phép. Gia đ́nh anh Tùng có bố mẹ và một người em trai nữa nhưng anh phải dành đến nửa thời gian để ở nhà tôi, lấy cớ về có anh tôi – bạn cùng ở “bên ấy” để đi chơi.
Ngoài giờ đi làm, tôi dành tất cả thời gian để đi chơi với anh ḿnh và anh Tùng. Chúng tôi đi xem ca nhạc, đi uống nước, đi hát karaoke... Có một điều thật ḱ lạ, anh trai tôi cũng có người yêu, nhưng dường như hễ anh Tùng và tôi có cơ hội ở bên nhau là anh trai tôi luôn có mặt!
Tôi vẫn nhớ có đêm anh ngồi xem tôi và anh Tùng chơi tá lả mà ngủ gật lúc nào không hay. Tỉnh giấc, anh thấy khoản thua của tôi với anh Tùng to quá. Anh chồm dậy, chơi 1 ván để “quyết chiến” lại số tiền mà em gái ḿnh đă mất. Kết thúc là anh tôi giành thắng lợi vẻ vang.
1 tháng trời anh cùng ở bên tôi là những tháng ngày tôi được sống trong hạnh phúc ngọt ngào nhất của đời con gái. Tôi cảm nhận được sự nâng niu, chăm sóc đầy tế nhị của anh. Từ bông hoa hồng đỏ thắm vào ngày 8.3 cho tới những ánh mắt tŕu mến, những cử chỉ nhẹ nhàng, tới những bữa cơm thân mật của gia đ́nh tôi với anh đều do tôi và anh cùng đi chợ, cùng vào bếp... Không nói ra, nhưng bằng cảm nhận của người con gái, tôi biết tôi đă yêu anh và anh cũng rất yêu tôi, nhưng không hiểu điều ǵ đă khiến anh không thể nói với tôi?
Và rồi, ngày 1.4 đă đến. Sáng đó tôi ở cơ quan, biết là anh đang ngủ cùng anh trai ḿnh, tôi đă điện thoại gấp và nói cho anh rằng tôi và anh ấy cần có chuyện quan trọng để nói với nhau. Chẳng kịp ăn sáng, chẳng kịp phân bua ǵ với bạn, anh Tùng bật dậy và phóng xe đến cơ quan tôi. Đứng ở trên tầng 4 nh́n xuống thấy anh thật diện và guơng mặt đầy xúc động, tôi chứng kiến luôn cả sự thất vọng của anh khi mấy cô bạn ở cơ quan nói rằng tôi đă đi xuống cơ sở rồi (dĩ nhiên là do tôi phím).
Cũng ngày nói dối ấy, Tùng gọi điện thoại cho tôi. Anh đă nói rất nhiều: Em có biết không, em là thiên thần nhỏ bé của đời anh! Em là một cô gái xinh đẹp và tốt bụng. Nếu người nào đó lấy được em sẽ thực sự là diễm phúc! Anh uớc mơ có được một người vợ như em nhưng v́ điều kiện của anh không thể làm được! Em hăy hiểu cho ḷng anh em nhé! Anh cũng muốn có một gia đ́nh ấm cúng nhưng để cho vợ ḿnh hạnh phúc th́ anh không thể làm được... Những câu nói dồn dập từ anh, nửa đùa, nửa thật... Tôi biết anh mượn ngày nói dối để bộc lộ những t́nh cảm, những suy nghĩ sâu kín trong ḷng. Nhưng, tôi cũng không hiểu v́ sao mà anh lại không thể đến với tôi?
Trước ngày các anh ra sang xứ người. Anh em tôi, anh Tùng và một nhóm bạn cùng đi xem ca nhạc. Tối đó trời trở rét và mưa tầm tă, người nào cũng bị rét và mưa... Anh đă cởi áo vét khoác lên người và cài ấm cho tôi. Cử chỉ thân yêu và cái hơi ấm từ anh, đă khiến ḷng tôi như nghẹn lại. Anh đèo tôi về, mà chẳng thể nói điều ǵ, ngoài lời nói cuối cùng trước lúc chia tay: Em ở lại giữ ǵn sức khỏe và hăy sống vui em nhé! Tôi chúc và nói lời chia tay như cái máy, lạnh lùng để che dấu t́nh cảm đang trào dâng!
Ngày các anh ra sân bay, tôi không c̣n đủ can đảm để tiễn đưa và chia tay anh ḿnh và nhất là anh – người đàn ông đă chiếm trọn trái tim tôi! Tôi nghỉ làm và nằm bẹp ở nhà, ḷng như lửa đốt! Bỗng chuông điện thoại reo, tiếng nói của anh trai tôi từ sân bay nghe sao xa vời đến vậy :
- Em à, anh biết Tùng nó có t́nh cảm với em. Nó đă nói điều ấy với anh nhưng chính anh là người đă ngăn cản Tùng không yêu em gái ḿnh. Bởi lẽ anh không muốn em dứt bỏ sự nghiệp, dứt bỏ những người thân yêu để theo các anh đi tới đất khách quê người, sống như vậy buồn lắm. Em có muốn nói chuyện với anh Tùng không, anh đưa máy cho Tùng đây này.
Tôi buông điện thoại bởi chẳng biết nói ǵ với anh lúc ấy. Tôi chợt hiểu lư do anh không thể đến với tôi trong những lời nói dối của ngày 1-4. Anh trai tôi và cả anh... đều không đủ can đảm để trở về đất nước chung sống cùng gia đ́nh. Các anh sợ rằng trở về với đồng lương ít ỏi anh không thể chu cấp cho bố mẹ, vợ con và bản thân ḿnh... Suy nghĩ của các anh cũng là tâm trạng của nhiều người đi lao động xa quê.
Tôi bật khóc khi nhớ lại bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn mà anh thường hát cho tôi nghe: Bao nhiêu năm rồi c̣n măi ra đi, đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt, trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyện, gọi suốt trăm năm một cơi đi về... Tôi biết nói ǵ với anh khi mà t́nh yêu của tôi đă không giúp anh có thêm ḷng tự tin, sự can đảm để ở lại quê hương? Tôi không thể như anh rũ bỏ mọi trách nhiệm để ra đi.
Hôm nay, tôi được tin anh đă lấy một cô vợ người Việt Nam ở bên đó. C̣n tôi... Tôi cũng đă có một gia đ́nh hạnh phúc! Anh trai tôi đă trở về nước và lấy vợ. Với tấm bằng tốt nghiệp sư phạm đă nhận trước khi đi bán sức lao động xứ người, anh đă t́m được việc làm tốt trong xă hội và sống cuộc đời b́nh dị như bất cứ gia đ́nh b́nh thường ở VN.
Mỗi người có một số phận buồn vui theo con đường ḿnh đă chọn. Thế nhưng, cứ đến ngày 1-4 tôi không khỏi nhớ tới anh với những lời nói thật mặn chát, núp sau những lời nói dối ngọt ngào. Tôi không khỏi bùi ngùi khi nghĩ rằng ở nơi xa quê hương có một người đă chẳng thể sống và yêu như ư ḿnh! Đó là anh, người đàn ông đầu tiên bước vào cuộc đời tôi.
(Bài này Âm thanh mới viết từ khi chưa hề cùng ai ... )
http://tintuconline.vietnamnet.vn/vn...861/index.html
|