Đừng
Xin anh!
Đừng nhớ nhung em
kẻo nh́n nhau thêm ngại
Chén trà pha-bạn hữu cũng vui rồi
Câu ái t́nh xin ḷng anh giữ lại
Em đâu thể nào xẻ tim ấy làm đôi?
Em dẫu một ḿnh
Người ấy dẫu xa xôi
Ḷng đă khép, vui với ḿnh, đành vậy
Lối yêu đương đă rời xa từ ấy
Hoài niệm xưa làm bạn nẻo đi về
Đừng xót xa em
lẻ loi đứng bên lề
Trăm năm nọ đang từng ngày dần ngắn
Hành trang cuối cũng đang dần vơi nặng
Em một ḿnh đâu phải mới hôm nay?
Đừng anh nhé,
kẻo sầu trĩu trong tay
Câu bằng hữu, xin vẽ lằn ranh giới
Nợ ba sinh nếu c̣n trong kiếp đợi
Chắc ông Trời sẽ dẫn lối trầu cau
Xin anh đừng...
Ḷng em cũng biết đau
Câu thơ lệ chứa nỗi niềm tuyệt vọng
Xin anh đừng nhốt hồn trong cơi mộng
Em trở thành
kẻ rắc tội nhân gian!
PL 4.10.09
|